Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt
Chương 101 : Vụn gỗ nho nhỏ
Ngày đăng: 18:39 30/04/20
Edit: Emily Ton.
Hai thi thể được nâng ra khỏi nghĩa trang, Kỷ Vân Thư cũng quay trở lại nhà giam.
Rất nhanh, Cảnh Dung đã đưa thi thể Vệ lão gia và Vệ phu nhân về linh đường Vệ phủ.
Những thị vệ đó sau khi đặt thi thể xuống ở trong quan tài, lập tức ẩn phía trên xà nhà, thần không biết quỷ không hay.
Giống như hết thảy này, chưa từng phát sinh.
Vệ Dịch ghé vào bên cạnh quan tài, bắt đầu nhỏ giọng khóc, lần lượt dùng tay áo lau nước mắt, không muốn để nước mắt mình rớt xuống.
Cảnh Dung nhìn hắn như vậy, thật sự đau lòng.
Quay đầu nói với Lang Bạc, "Ngươi truyền mệnh lệnh bổn vương, báo cho hạ nhân trong Vệ phủ, đặc biệt là quản gia Vệ Phó của Vệ phủ. Không được ở trước mặt Vệ Dịch, nhắc tới chuyện cha nương hắn bị độc chết, càng không thể nhắc tới bất luận sự tình gì của Kỷ cô nương, để hắn thanh thản yên ổn, đưa tang cho cha nương hắn. Trong khoảng thời gian này, ngươi cũng không cần đi theo bên người bổn vương, hãy chiếu cố tới Vệ Dịch là được."
Lang Bạc cúi đầu, "Vâng, thuộc hạ tuân lệnh."
Cảnh Dung một lần nữa đặt ánh mắt ở trên người Vệ Dịch, đi qua, nói, "Vệ Dịch, không phải ngươi đã nói, nương ngươi không muốn nhìn thấy ngươi khóc sao? Vì thế, ngươi không thể tiếp tục khóc, để bọn họ thanh thản yên ổn rời đi đi."
Vệ Dịch khóc đến nỗi run rẩy vài cái, hít hít mũi, chuyển mắt nhìn Cảnh Dung, "Ca ca, không phải ngươi nói, có thể cứu Thư nhi sao?"
"Nàng đã không sao, ngươi không cần phải lo lắng cho nàng."
"Thư nhi thật sự không sao chứ?" Vệ Dịch trợn đôi mắt.
Cảnh Dung gật đầu, "Đúng vậy, vì thế những ngày này, ngươi phải lưu tại trong phủ, làm tang sự cho cha nương ngươi."
Hắn dùng sức gật đầu, ngay sau đó, nâng đồ tang trên người lên, quỳ xuống ở trước linh đường.
Hắn lau sạch nước mắt, nhìn hai chiếc quan tài, nói, "Cha, nương, Dịch nhi không khóc. Dịch nhi hứa với các ngươi, nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Các ngươi không cần lo lắng cho ta, ta cũng sẽ tự chăm sóc mình."
Ánh nến từ mấy cây nến, ở trong gió nhẹ, hơi nhấp nháy!
Cảnh Dung một bên dường như nghĩ tới điều gì, lệnh cho Lang Bạc lưu lại linh đường, chính mình lặng lẽ rút lui ra ngoài.
Hắn đi thẳng tới căn nhà kia.
Rốt cuộc nơi này là nơi mà Vệ lão gia và Vệ phu nhân đã xảy ra chuyện, hơn nữa Huyện thái gia đã hạ lệnh niêm phong nơi này, vì thế người Vệ phủ, không ai có thể tiến vào.
Đẩy cửa ra, Cảnh Dung đi vào.
Xông vào mũi, là một mùi máu tươi nồng đậm!
Hắn thắp một ngọn nến, tỉ mỉ quan sát toàn bộ căn phòng.
Hai chiếc ghế dựa và bàn nằm ngã ngổn ngang, hẳn là thời điểm nâng thi thể ra ngoài, người Vệ gia đã làm ngã chúng. Trên mặt đất, vết máu đã khô chưa được rửa sạch, cực kỳ rõ ràng.
Nha đầu ngốc này thật sự ngây thơ, thật sự hiếm thấy!
Kỷ Vân Thư duỗi tay lau nước mắt của nàng, sau một khắc, lại nắm lấy cổ tay nàng, dùng sức đẩy.
Vẻ mặt kiến quyết: "Ngươi nhanh chóng trở về đi. Đáp ứng ta, chuyện này, không được nhúng tay vào."
"Tiểu thư, hãy để nô tỳ giúp ngài làm chút chuyện đi."
Loan Nhi bước từng bước nhỏ di chuyển tới trước mặt nàng, nhưng Kỷ Vân Thư đều lui về phía sau từng bước nhỏ.
"Có phải, ngươi ngay cả lời ta nói đều không nghe hay không?" Kỷ Vân Thư túc hỏi.
"Không phải." Loan Nhi nhanh chóng lắc đầu. "Loan Nhi đáp ứng tiểu thư là được. Loan Nhi nghe lời tiểu thư."
"Vậy ngươi hãy nhanh chóng rời đi."
Loan Nhi cực kỳ miễn cưỡng rời khỏi Kỷ Vân Thư, bất chấp vẻ mặt đau khổ, gật gật đầu.
Nàng cắn cắn môi, đi lại vài bước, nhìn thấy thái độ tiểu thư nhà mình kiên quyết như thế, nàng đành phải lưu luyến rời đi từng bước.
Chờ sau khi Loan Nhi rời đi, bộ dáng kiên quyết của Kỷ Vân Thư mới dần dần thả lỏng, nhưng đôi mắt bắt đầu đỏ lên.
Nếu như nàng thật sự xảy ra chuyện gì, nàng thực sự không muốn liên lụy tới Loan Nhi!
Không tàn nhẫn một chút, nha đầu kia, sẽ không nghe theo lời nàng!
Nàng thở dài một hơi, ánh mắt chuyển đến điểm tâm trên bàn.
Những ngón tay mảnh khảnh nhặt lên một cái bánh nếp, bỏ vào trong miệng cắn một miếng nhỏ, vị ngọt đi vào đầu lưỡi, như rửa sạch sự cay đắng ở trong lòng nàng!
Giống như cánh bướm nhẹ nhàng, khóe môi nàng dần dần tràn ra một độ cong!
......
Nha môn, căn phòng phía sau.
Biểu tình của Huyện thái gia ngưng trọng, nhìn một chén trà lạnh trên bàn trước mặt, phát ngốc!
Bàn tay cũng nắm chặt thành nắm tay.
Nha dịch tiến vào thông báo, "Đại nhân, Kỷ lão gia tới."
Kỷ Thư Hàn tới!
Cũng đúng, nữ nhi mình đã bị giam vào đại lao, hắn là kẻ làm cha, sao có thể không tới một chuyến?!