Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 103 : Đây là lần cuối cùng ngươi đánh ta

Ngày đăng: 18:39 30/04/20


Edit: Emily Ton.



Kỷ Vân Thư một đêm không ngủ, ngồi ở trên giường, hai tay ôm đầu gối, nâng đầu, nhìn chằm chằm vào cửa sổ nho nhỏ trước mặt.



Trời dần dần sáng lên!



Cho đến ngày hôm sau!



Cả một đêm, trái tim nàng vẫn luôn thấp thỏm bất an không thể giải thích.



Thậm chí có dự cảm không tốt!



Cũng không biết đã qua bao lâu, cửa phòng giam đột nhiên bị người mở ra, có người đi đến.



Bước chân rất nhẹ, dường như sợ phiền đến nàng.



Thật cẩn thận!



Huyện thái gia đứng phía sau nàng, tròng mắt ép sát dưới mí mắt, thở dài một hơi.



Hắn nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Vân Thư......"



Giọng điệu kia, rõ ràng pha trộn với sự tiếc hận!



Đôi mắt Kỷ Vân Thư khẽ nhúc nhích, dường như bị loá sáng bởi ánh mặt trời chiếu qua ô cửa sổ nhỏ.



Môi tím tái nhợt nhạt hơi nhấp, nhưng không có ý định đáp lại.



Huyện thái gia thở dài một tiếng, vẻ mặt bối rối, xoa hai tay ở trong áo quan, mở miệng nói một cách dứt khoát. "Sáng sớm hôm nay, bản quan nhận được...... nhận được tin báo án, nói rằng... đã tìm ra hung thủ."



Cái gì?



Kỷ Vân Thư mơ hồ cảm giác được sự bất an trong giọng nói của Huyện thái gia, muốn nói lại thôi!



Nàng tiếp tục chờ hắn nói tiếp.



"Loan Nhi, nàng ấy...... nàng ấy đã chết! Sợ tội tự sát, thắt cổ chết."



"......"



Bỗng dưng, đôi mắt Kỷ Vân Thư vốn không có bất luận gợn sóng nào, dâng lên một sự ngạc nhiên.



Nàng nghiêng mắt hỏi: "Ngài vừa nói gì?"



"Loan Nhi nàng ấy...... nàng ấy đã thắt cổ chết."



Thân mình nàng bắt đầu run lên dữ dội, cánh tay ôm hai đầu gối căng thẳng, nắm chặt lòng bàn tay.



Cả một đêm bất an, giờ phút này từ ngực nảy lên chóp mũi, hốc mắt, bắt đầu ửng đỏ!



Đau!



Thật lâu sau......



"Khi nào?" Giọng nói run rẩy, nghẹn ngào!



"Tối hôm qua, giờ Tý."



"Ở đâu?"



"Trong phòng phía Tây của Kỷ phủ."
Kỷ Vân Thư không do dự đón nhận những ánh mắt đó.



Những hạt nước từ trên búi tóc bắt đầu thấm vào trên đầu vai của áo nàng, dán vào trong làn da nàng. Sự lạnh lẽo kia, dường như khiến trong mắt nàng càng lạnh thêm vài phần!



Khiến mọi người Kỷ gia, cả người đột nhiên rùng mình không kịp phòng bị!



Nàng nâng chân bước vào đại sảnh, thẳng thắn thân mình, sắc mặt lạnh lùng, tràn đầu nhiệt huyết.



Kỷ Thư Hàn tức giận, lớn tiếng mắng: "Ta không phải sai người đi đón ngươi sao? Hiện tại ngươi đã không sao, còn muốn nháo cái gì? Mất mặt chưa đủ hay sao?"



Nháo? Nàng đang nháo sao?



Mất mặt? Mặt nào mất đi?



Loan Nhi đã chết, đối với những người này mà nói, chẳng lẽ chỉ là một khối thi thể lạnh băng hay sao?



Nàng nhấp môi mỏng cười lạnh, nhìn phụ thân mình, hỏi: "Mạng người, không bằng cỏ rác hay sao?"



"Ngươi......"



Kỷ Thư Hàn hơi sốc.



Kỷ lão phu nhân thấp giọng nói: "Vân Thư, người đã chết, nha đầu kia giết người, sợ tội tự sát. Mặc dù ngươi là chủ tử của nàng, cũng không cần phải xử trí theo cảm tính. Giết người, chính là giết người, chính nàng......"



Lời còn chưa dứt, Kỷ Vân Thư đã ngắt lời Kỷ lão phu nhân.



"Loan Nhi không giết người."



Giọng nói kia, cứng rắn giống như khối băng, chạm tới màng tai của mỗi người xung quanh!



Tất cả mọi người, hai mặt nhìn nhau.



Bang —



Kỷ Thư Hàn đập bàn đứng dậy.



Tức giận nói: "Việc này đã chấm dứt, không được đề cập tới nữa!"



Không được đề cập tới?



Nàng cố tình muốn đề cập tới......



"Loan Nhi không hạ độc giết người, nàng ấy đã bị người bức tử."



"Câm miệng!" Kỷ Thư Hàn rống giận: "Ta mặc kệ nàng chết như thế nào. Tóm lại, vì tương lai Kỷ gia ta, không thể tiếp tục phát sinh bất luận sự tình gì. Ngươi đã bình yên vô sự ra ngoài. Nếu Loan Nhi chết vì lợi ích của ngươi, như vậy cũng xứng đáng nàng."



"Ta sẽ không từ bỏ như vậy, ta nhất định sẽ tìm ra hung phạm, lấy lại công đạo cho Vệ bá phụ và Vệ bá mẫu, còn có Loan Nhi!"



Đồng thời với giọng nói rơi xuống!



Bốp ——



Một cái tát nặng nề rơi xuống trên gương mặt vốn nhợt nhạt của nàng.



Kỷ Vân Thư nghiêng người, trên khuôn mặt đỏ đậm, chậm rãi chuyển ánh mắt, nhìn nam nhân ngoan độc trước mặt.



Đôi mắt lạnh lùng trầm xuống, lộ ra cơn giận dữ dội khiến người hít thở không thông!



"Ta đảm bảo, đây là lần cuối cùng ngươi đánh ta!"