Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 151 : Lập tức tiến cung

Ngày đăng: 18:40 30/04/20


"Vệ Dịch, thứ này......" Là giả.



Lời còn nói chưa xong, Vệ Dịch đã mang vẻ mặt chờ mong nhìn nàng.



Hắn hỏi: "Thư nhi, ngươi có thích hay không?"



"......"



"Đây là vòng để mang trên chân, hôm qua ta đã bí mật mua nó, chưởng quầy kia nói với ta, đây là thứ nữ hài tử thích nhất, Thư nhi mang nó nhất định sẽ rất đẹp."



Vệ Dịch đã gấp không chờ nổi lấy vòng bạc tinh xảo kia ra, không đợi Kỷ Vân Thư cự tuyệt hay nói gì đó, hắn đã ngồi xổm người xuống, thật cẩn thận đeo vào trên mắt cá chân của nàng.



Cùng với tiếng lục lạc nhè nhẹ, cực kỳ dễ nghe!



Vệ Dịch đứng dậy ở trước mặt Kỷ Vân Thư, khen: "Đẹp quá, Thư nhi đeo vào thật sự rất đẹp mắt."



Kỷ Vân Thư nâng nâng chân, nhìn cái vòng bạc kia trên chân trái của mình, bởi vì nó rất nhỏ, treo ở trên chân cũng rất khinh xảo, cũng rất linh hoạt.



Hơn nữa âm thanh lục lạc cũng không phải rất lớn, mặc dù là cái đồ cũ, tuy nhiên, nàng cũng không muốn đả kích Vệ Dịch. Tạm thời, còn xem như khá đẹp, dùng đồ cũ thì như thế nào?



Kỷ Vân Thư vui vẻ nhận lấy.



"Cảm ơn ngươi, ta rất thích."



Vệ Dịch đắc ý hất cằm lên, nói: "Đồ ta chọn, Thư nhi mang lên là đẹp nhất."



Nhìn bộ dáng kia của hắn, có lẽ đã quên mất chuyện Cảnh Huyên vừa rồi đã đập sân viện, quên đến nỗi không còn một mảnh!



Điểm này, có lẽ cũng là chỗ độc đáo nhất của Vệ Dịch!



Kỷ Vân Thư nhanh chóng lôi kéo hắn đi ra ngoài, để tránh hắn quá hưng phấn bò trên mặt đất để nhìn chân nàng.



Trong viện, cực kỳ hỗn loạn, may mắn Kỷ Vân Thư đã ngăn cản kịp thời, nếu không chỉ sợ hoa mai trồng trong viện đều sẽ bị nhổ tận gốc.



Bọn nha đầu đều đang vội vàng thu dọn tàn cục, giờ phút này trời lại có mưa phùn, nếu như không dọn sạch mọi thứ, một khi dính nước, sẽ nhớp nhúa rối tinh rối mù, nước bùn dày đặc.



Vệ Dịch cất bước vọt tới bên cạnh một tiểu nha đầu, nhanh chóng nhận lấy bồn hoa bị vỡ trên tay nàng ta.



Vui lòng nói: "Tỷ tỷ, ta tới giúp tỷ."



"Vệ công tử......" Nha đầu chưa kịp ngăn cản, Vệ Dịch đã ôm bồn hoa, ném vào thùng lớn dùng để đựng rác.



Kỷ Vân Thư không quan tâm tới chút mưa phùn này, nhanh chóng giúp đỡ mọi người thu dọn.




Thái giám bước nhỏ đi tới, hai tay đặt ở trước bụng, quy củ nói: "Tham kiến Dung Vương, Tiêu Phi nương nương có lệnh, truyền Kỷ tiên sinh tiến cung ngay lập tức."



......



Lúc này, Cảnh Huyên đang ngồi ở trong đình, hai tay chống cằm, cặp mắt mở to nhìn hoa cỏ trong viện, thất thần, khóe miệng thỉnh thoảng cong lên một cái, có vẻ rất thẹn thùng.



Hai nha đầu đứng bên cạnh, nhìn thoáng qua nhau, vẻ mặt hoang mang.



Đây là tình huống gì vậy?



Chẳng lẽ công chúa đã trúng tà?



Từ ngày hôm qua trở về cho tới bây giờ, vẫn luôn cười si ngốc, trên mặt càng thường xuyên thẹn thùng đỏ lên, hoàn toàn là một bộ dáng tiểu nữ nhân.



Cảnh Huyên cắn cắn môi, lại cúi đầu cười thành tiếng, bả vai cũng thẹn thùng co lại, một hồi thật lâu mới thu lại tình tố lúc này.



Nơi xa, bốn năm cung nữ bưng một ít điểm tâm, đang đi về phía chính điện, nàng đột nhiên phân phó với cung nữ bên cạnh.



"Đi, lấy những điểm tâm đó lại đây."



"Vâng!"



Cung nữ nhanh chóng qua đi, nói gì đó với mấy cung nữ đang bưng điểm tâm, cuối cùng, quay trở lại với hai tay trống trơn.



Cảnh Huyên hỏi: "Điểm tâm đâu?"



"Công chúa, bọn họ nói điểm tâm được mang tới đại điện bên kia."



Sau khi nghe xong, sao nàng có thể kiềm chế?



Cảnh Huyên đập tay trên bàn đá một cái: "Thật to gan, thứ bản công chúa muốn dám không đưa?"



Cung nữ kia nhanh chóng cúi đầu, giải thích: "Bọn họ nói là lát nữa trong điện sẽ có một vị khách quý tới, vì thế nương nương sai người làm điểm tâm thượng đẳng."



"Khách quý? Là ai?"



"Nghe nói, là một vị tên Kỷ tiên sinh."



Vừa nghe xong, trên khóe miệng Cảnh Huyên trong khoảnh khắc nhiễm nụ cười bẽn lẽn.



Cực kỳ kích động!