Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt
Chương 162 : Dầu mỡ (1)
Ngày đăng: 18:40 30/04/20
Vụ án mất tích lần này, đã được tra xét hai tháng, đích thực rất khó giải quyết!
Ngoại trừ một thi thể trần truồng ra, gần như hoàn toàn không có gì khác.
Mảnh vải bố trắng này, cũng không biết có liên quan tới vụ án này hay không?
Kỷ Vân Thư dừng suy nghĩ của mình lại, nhìn thoáng qua trước ngực Cảnh Dung, hỏi, "Vết thương của Vương gia có đỡ hơn chút nào không?"
"Nàng quan tới tâm bổn vương sao?"
"Dù sao Vương gia cũng bởi vì cứu ta nên mới bị thương, sao ta có thể không quan tâm tới?"
Nhưng thật ra điều này cũng khiến trong lòng Cảnh Dung cảm thấy ấm áp, hắn giơ tay vỗ nhẹ ở trên ngực mình một chút, nói, "Đều là thương thế nhỏ, không chết người được."
"......"
Rõ ràng là một lời nói quan tâm, nhưng đã bị Cảnh Dung thay đổi như vậy.
Ngay sau đó, Cảnh Dung nói tiếp, "Hiện giờ về sự tình vụ án, nàng tạm thời hãy thư giãn một chút. Mặc dù thời gian gấp gáp, nhưng quan trọng nhất vẫn là sức khỏe của nàng. Bổn vương bị chút thương thế nhỏ không đáng kể, nhưng thương thế trên người nàng, cần phải cẩn thận chăm sóc. Vì thế những sự tình khác, bổn vương sẽ sai người điều tra."
"Sự tình khác? Vương gia đang ám chỉ điều gì?"
"Về vụ ám sát trên Lương Sơn dù chỉ mới cách mấy canh giờ ngắn ngủi, người của chúng ta đều đã bị thương, sao ta có thể để bọn chúng ung dung ngoài vòng pháp luật?"
"Vì thế......"
"Tóm lại, việc này nàng không cần phải xen vào, cẩn thận dưỡng thương là điều quan trọng nhất, đừng khiến mình bị bệnh, sau này, có thể không tốt cho sinh nở."
Chờ đã —
Sinh nở?
Đúng vậy, Kỷ Vân Thư xác định mình không hề nghe lầm.
Khóe mắt nàng co giật, cổ cũng vì thế trở nên căng thẳng, dời ánh mắt đi, "Thỉnh Vương gia chú ý tới lời mình nói."
Cảnh Dung không cho là đúng, ngược lại có chút hồ đồ, hỏi, "Vì sao ta phải chú ý tới lời mình nói? Nàng và ta vốn đã ôm nhau ngủ, đây là sự thật. Từ xưa trinh tiết nữ tử quan trọng nhất, bổn vương ngủ với nàng, thậm chí cả người còn trần trụi hôn nàng. Nếu là ngày trước, tất nhiên sẽ không có người nguyện ý cưới nàng. Bổn vương tự hạ thấp mình, không phải nàng nên trộm vui mừng hay sao?"
Ai ai ai!
Ngươi có chút thổi phồng mọi chuyện!
Nếu trong lòng Kỷ Vân Thư còn có một tia áy náy và cảm kích với hắn, giờ phút này đều đã bị lời hắn nói rơi vào quên lãng.
Người ta thường nói, Vương gia thời cổ đại lạnh lùng kiêu ngạo, trân quý như vàng, thậm chí không gần nữ sắc.
Giang phu nhân ra ngoài, sắc mặt thật ra đã tốt hơn một chút, khi nhìn thấy Cảnh Dung, bà ta vốn định hành lễ, nhưng bị hắn cản lại.
"Không cần, lần này đến đây, là có chuyện quan trọng muốn làm."
"Chuyện quan trọng? Đã tìm ra hung thủ rồi sao?" Giang phu nhân nói giọng nghẹn ngào.
Kỷ Vân Thư tiến lên, giải thích lý do, "Giang phu nhân, ta biết ngày mai Thủy Tinh sẽ được hạ táng, nhưng chuyện quá khẩn cấp, hy vọng ngươi có thể để ta nghiệm thi Thủy Tinh lần nữa."
"Không được!"
Nói chuyện, chính là Lý triệu.
Hắn ta bước nhanh tiến đến, thần thái cực kỳ hung ác, ánh mắt nhìn Kỷ Vân Thư vẫn mang theo hận ý.
Hắn ta đi đến trước mặt nàng, thái độ kiên quyết nói, "Ta sẽ không cho phép, đôi tay Thủy Tinh đã bị người chém đứt, trên bụng, cũng bị các ngươi mở ra, chẳng lẽ các ngươi còn thấy chưa đủ? Khăng khăng phải ngũ mã phanh thây nàng ấy mới cam tâm hay sao?"
Oan uổng quá!
Bụng Thủy Tinh bị mổ ra, là do Ngỗ tác vô lương kia làm, không liên quan gì tới Kỷ Vân Thư nàng cả!
Cục diện rối rắm này, cuối cùng được ném lại cho nàng.
Thật sự quá oan uổng!
Nhưng nàng cũng lười giải thích.
Nàng chỉ nói, "Lý công tử, Thủy Tinh bị người giết chết, chẳng lẽ ngươi không muốn tìm ra hung phạm hay sao? Ta chỉ muốn nghiệm chứng làn da trên người nàng một chút, sẽ không khiến nàng hư hao thân thể. "
"Không được, ta đã nói không được chính là không được!" Sắc mặt Lý Triệu đỏ bừng.
Cảnh Dung không quan tâm tới hắn, chỉ nói một câu với Giang phu nhân, "Giang phu nhân, mặc dù bổn vương không thể dùng quyền để ra lệnh cho ngươi, nhưng nếu ngươi thật sự không muốn tìm ra hung phạm, vậy thì thôi đi."
Giang phu nhân có chút do dự.
Lý Triệu một bên nhanh chóng lôi kéo bà ta, nói, "Đại tỷ, tỷ không thể đồng ý!"
"Thủy Tinh đã chết, nếu như không thể tìm được người giết hại nàng ấy, cho dù giữ lại xác nàng ấy thì có tác dụng gì?" Giang phu nhân thở dài một tiếng, nhìn Kỷ Vân Thư, gật đầu một cái, "Thi thể đặt ở sau hậu viện, ngài theo ta đến đây đi."
"Đại tỷ......"
Không quan tâm bị Lý triệu ngăn trở, Giang phu nhân lạnh lùng dẫn đường, đưa Kỷ Vân Thư và Cảnh Dung tới linh đường nơi hậu viện.
Ngay sau đó, sai người mở quan tài ra, tiếp đó nâng thi thể từ bên trong ra ngoài.