Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 168 : Chân tướng (2)

Ngày đăng: 18:40 30/04/20


Thấy Kỷ Vân Thư như vậy, Cảnh Huyên cảm thấy rất khó hiểu!



Nhưng nàng còn chưa kịp hỏi câu gì, Kỷ Vân Thư đã chạy vội ra ngoài, trên chân giống như có gió lần nữa, đi tới tiền viện.



Vừa lúc này, Cảnh Dung cũng quay về từ Đào Hoa Nguyên.



Đụng phải nàng đang đi vội vã!



"Có chuyện gì vậy?"



"Hung thủ, ta biết hung thủ là ai." Giọng nói của nàng rất nôn nóng.



Cảnh Dung nhíu lông mày lại!



Kỷ Vân Thư tiếp tục nói, "Nhưng hiện tại ta cần Vương gia giúp ta điều tra hai người."



........



Sau nửa canh giờ, Kinh Triệu Doãn vội vàng tới nơi, đương nhiên, còn mang theo một số tư liệu.



"Kỷ tiên sinh, ngươi nói ta điều tra thông tin của toàn bộ những người bán thịt lợn trong kinh thành, tư liệu đều đã ở đây."



Kinh Triệu Doãn đưa tài liệu qua, Kỷ Vân Thư cũng không nhận lấy, chỉ nói, "Những tư liệu này tạm thời để đó đã."



"Hả?"



Kinh Triệu Doãn không hiểu.



Sắc mặt Cảnh Dung ngưng trọng, tiến lên, giao hai quyển trục trong tay cho Kinh Triệu Doãn.



Sau đó hắn phân phó, "Kinh Triệu Doãn, hiện tại bổn vương mệnh lệnh ngươi, lập tức phái người âm thầm giám sát nam tử trên bức hoạ, đồng thời ngươi phái người bảo vệ nữ tử trong bức họa này. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, rất nhanh có thể bắt được hung thủ phía sau vụ án mất tích mang về quy án."



Kinh Triệu Doãn mở hai bức họa ra!



Một bức, đúng là tên đầu bếp trong tửu lầu kia.



Một bức, chính là nữ khách nhân đã đại náo một trận ở tửu lầu hôm nay.



Kinh Triệu Doãn không hiểu nên hỏi, "Vương gia, đây là?"
Cảnh Huyên tươi cười, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Phi, nũng nịu nói, "Mẫu phi, con vừa đi ra ngoài một chút, không tới trong phủ hoàng huynh Cảnh Dung."



"Con không cần gạt ta, bổn cung đều sai người theo dõi hành tung của con."



"Mẫu phi!"



"Con đừng làm bộ với ta." Tiêu Phi mắng nhẹ một tiếng, thật sự hận không thể rèn sắt thành thép, kéo tay Cảnh Huyên, vỗ vỗ tay nàng vài lần, "Huyên nhi, con là công chúa, phải có bộ dáng công chúa. Con nhìn con xem, hiện tại suốt ngày chạy ra ngoài cung, bên người ngay cả thị vệ cũng không mang theo, vạn nhất xảy ra chuyện thì phải làm sao?"



"Con sẽ không sao, sẽ không có người nào có thể khi dễ trên đầu con đâu, xin mẫu phi cứ yên tâm."



"Ta mặc kệ con nói thế nào, tuổi con cũng không còn nhỏ, sớm muộn gì cũng phải gả chồng. Ta và phụ hoàng con đã thương thảo về hôn sự của con, phụ hoàng con đã đồng ý, sẽ lựa chọn người thích hợp với con. Đối phương nếu không phải là tướng, cũng sẽ là đệ tử danh môn. Vì thế, con hãy ngoan ngoãn đợi ở trong cung, đừng đi đâu nữa, hãy sửa lại tính khí bất thường của con đi."



Cảnh Huyên vừa nghe tới phải gả, lập tức cảm thấy không vui. Nàng vừa bĩu môi, vừa quay người nói, "Nữ nhi sẽ không gả."



"Nữ nhi sao có thể nói như vậy."



"Nhưng...... cho dù phải gả, nữ nhi cũng muốn tự mình chọn lựa." Cảnh Huyên tùy hứng nói.



Ánh mắt Tiêu Phi đen lại, hỏi một câu, "Con hãy thành thật nói cho mẫu phi biết, có phải con...... thích vị Kỷ tiên sinh kia hay không?."



"Mẫu phi, con......" Bí mật trong lòng đột nhiên bị người vạch trần, Cảnh Huyên đỏ mặt một trận, cúi đầu thật thấp. Nhưng vẫn nhấp môi thẹn thùng nói một câu, "Thật ra, Kỷ tiên sinh thật sự rất thông minh, ngay cả vụ án mạng mất tích lần này, hắn cũng có thể phá được, nữ nhi...... đúng thật là rất sùng bái Kỷ tiên sinh."



"Con vừa nói gì vậy?"



"Mặc dù hắn không có công danh, nhưng nữ nhi tin tưởng hắn......"



Tiêu Phi ngắt lời nàng nói, sắc mặt nôn nóng, "Ta không phải hỏi con điều này, con vừa nói, hắn đã tra ra vụ án mất tích?"



Cảnh Huyên gật gật đầu.



Sau đó nói, "Chính con đã nhìn thấy, nghe thấy."



"Con đã nhìn thấy gì? Nghe thấy gì?"



Cảnh Huyên không suy nghĩ nhiều, nói hết toàn bộ những gì mình biết cho Tiêu Phi nghe.



Sắc mặt Tiêu Phi, càng ngày càng đen!