Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 198 : Điều mình không muốn, đừng đẩy cho người khác

Ngày đăng: 18:41 30/04/20


Tiêu Phi đưa ra kiến nghị, trong lòng Kỳ Trinh Đế cũng bắt đầu suy xét.



Nhưng Kỳ Trinh Đế không gật đầu, cũng không lắc đầu!



Rất nhanh, Kỳ Trinh Đế lập tức hạ chỉ truyền đại thần tới triều nghị sự.



Hoàng tử và các đại thần, lần lượt vào cung.



Nhưng Tiêu Phi vẫn chưa rời đi mà ở bên ngoài điện chờ đợi tin tức, sau đó triệu tập một tiểu thái giám.



Tiêu Phi phân phó với tiểu thái giám: "Ngươi hãy vào trong và lắng nghe xem, phàm là Hoàng thượng có bất luận quyết định gì, ngươi hãy lập tức tới báo cho bổn cung biết!"



"Vâng!"



Tiểu thái giám nhanh chóng đi vào trong điện.



.......



Trong điện!



Mọi người đứng thành ba hàng, Thái Tử, Cảnh Diệc và Cảnh Dung đứng ở phía trước, phía sau, chính là các triều thần liên quan.



Kỳ Trinh Đế hoài nghi, hỏi, "Lần này hai nước hòa thân, trẫm thật sự rất đau đầu. Các ngươi có biện pháp nào không?"



Trong lòng Cảnh Hoa đã có chủ ý, liếc mắt kinh bỉ nhìn Cảnh Diệc một cái, tiến lên phía trước.



"Phụ hoàng, từ xưa công chúa gả xa đã thành giai thoại, Cảnh Huyên là trưởng công chúa Đại Lâm, gả tới Khúc Khương là điều đương nhiên."



Lời này, Cảnh Diệc sao có thể không phản bác lại một vài câu đây?



Nói đến cùng, Cảnh Huyên là thân muội muội hắn!



Vì thế, Cảnh Diệc lập tức bác bỏ: "Mặc dù Cảnh Huyên thân là trưởng công chúa, nhưng với tính tình nàng ấy, chung quy có chút lỗ mãng, không nên gả xa. Những lời Thái tử nói, ta cảm thấy thật sự không ổn."



"Nhưng chỉ có Cảnh Huyên thích hợp. Hơn nữa, đối phương chính là Khúc Khương Vương, tất nhiên sẽ không bạc đãi Cảnh Huyên. Cảnh Diệc ngươi là huynh trưởng, chẳng phải nên vui mừng hay sao?" Cảnh Hoa nói với giọng có ý chế nhạo.



Đúng vậy, Cảnh Diệc ngươi không phải nên vui mừng hay sao?



Có lão Khúc Khương Vương làm muội phu của ngươi, thế lực của ngươi nhất định sẽ càng ngày càng lớn, cười trộm còn chưa kịp ấy chứ!



Theo lý, chính xác cũng nên là như thế!



Tuy nhiên, chỉ có bao cỏ mới có ý tưởng này.



Người thông minh sẽ có cách nghĩ khác.



Cảnh Diệc kìm nén cơn giận bùng nổ trong tim, trấn tĩnh nói với Kỳ Trinh Đế: "Phụ hoàng, Khúc Khương Vương cầu thân, nhất định có điều hiềm nghi. Hiện giờ mặc dù Khúc Khương và Đại Lâm hòa thuận ngoài mặt, nhưng nếu một ngày kia, hai nước gây chiến, Cảnh Huyên lại đang ở Khúc Khương, nếu như bọn họ dùng nàng làm con tin, Đại Lâm chúng ta phải đối mặt như thế nào?"



"Ân, Cảnh Diệc nói rất đúng." Kỳ Trinh Đế gật đầu.




Lúc này mọi người không dám đắc tội với sự khó chịu của Kỳ Trinh Đế, đành phải cúi thấp người, toàn bộ đều thối lui ra ngoài.



Cảnh Dung là người cuối cùng ra khỏi đại điện.



Vừa đến ngoài cửa điện, Cảnh Dung đã bị Cảnh Hoa cản lại.



Cảnh Hoa mang theo giọng điệu âm dương quái khí, vỗ vai Cảnh Dung, đắc ý nói: "Như thế nào, bổn Thái tử vừa rồi đủ nghĩa khí chứ? Biết ngươi và Khổng Ngu lưỡng tình tương duyệt, vì thế ta đã cực lực giúp ngươi."



Ừ, ta thật sự muốn cảm ơn ngươi!



Lăn! Được chưa?



Cảnh Dung lười trả lời hắn, yên lặng không đáp.



"Ngươi cũng đừng quá thương tâm, phụ hoàng vẫn chưa hạ chỉ, hết thảy đều có thể thay đổi. Hai ngày tới, ta sẽ giúp ngươi tranh thủ thêm, nói nhiều hơn với phụ hoàng, phụ hoàng sẽ không chia rẽ uyên ương."



"Thái tử......"



"Được rồi được rồi, không cần cảm ơn ta, Khổng Ngu là biểu muội của ta, trong lòng nàng có ngươi, ta biết là được."



Cảnh Hoa mang một bộ dáng "ta biết hết tất cả mọi thứ"!



Hắn ta nói tiếp: "Mặc dù chuyện biên cương trước đó, ngươi đứng ở phía bên Cảnh Diệc, nhưng bổn Thái tử rộng lượng, không so đo với ngươi."



Bổn Thái tử có trái tim rộng lớn giống như đại dương bao la!



Hiện tại Cảnh Dung một đầu đầy hắc tuyến, đơn giản quay người lại: "Đa tạ Thái tử, ta còn có việc, vì vậy ta sẽ rời đi trước."



"Việc gì?"



Cảnh Dung thầm nghĩ, liên quan rắm gì tới ngươi!



Nhưng những lời này, Cảnh Dung vẫn nuốt trở vào.



Hắn chỉ nói: "Trong phủ bận rộn, ta cần nhanh chóng quay về xử lý."



"Ồ!" Cảnh Hoa theo tiếng, tò mò lôi kéo Cảnh Dung hỏi: "Đúng rồi, vị Kỷ tiên sinh mà ngươi mang về, lần trước ở trong sinh thần Tiêu Phi ta có nhìn thấy một lúc. Không ngờ, người này lại lợi hại như vậy, vụ án mất tích hắn đều phá được. Nếu có thời gian, ngươi hãy giới thiệu bổn Thái tử với hắn, được không?"



"Tiên sinh không thân thiện lắm, Thái tử tốt nhất không cần phải gặp."



"Vì sao? Người thông minh như thế, Cảnh Dung ngươi định cất giấu cho riêng mình dùng phải không?"



Cảnh Hoa oán giận nói.



Cảnh Dung lắc đầu, thở dài một tiếng, lơ đãng đáp lại đôi câu, lập tức rời đi.



Bỏ lại Cảnh Hoa vẫn đang thất thần sau lưng!