Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 241 : Khổng Ngu rời cung?

Ngày đăng: 18:41 30/04/20


Cảnh Diệc thật lâu sau cũng không đáp lại!



Thấy vậy, Tiêu Phi bắt đầu có chút lo lắng, dùng ống tay áo chạm chạm vào hắn.



Sau đó nói: "Những lời mẫu phi vừa mới nói, con có nghe thấy hay không?"



Cảnh Diệc hồi phục lại tinh thần, gật đầu: "Nhi thần đã biết. Lễ vật năm nay, nhi thần nhất định sẽ cẩn thận và thận trọng hơn."



"Không chỉ phải cẩn thận và thận trọng hơn, cũng cần phải lựa chọn một cách khôn ngoan mới được."



"Vâng!"



"Đương nhiên, mẫu phi bên này cũng sẽ chuẩn bị giúp con, thăm dò xem phụ hoàng con thích gì."



"Đa tạ mẫu phi."



Một lúc sau, Tiêu Phi thở dài một tiếng.



Sau đó nói thầm một câu: "Cũng không biết, năm nay Cảnh Dung sẽ dâng lễ gì lên?"



Cảnh Dung vẫn luôn luôn thấp điệu, hàng năm đưa lễ đều không quý trọng, cũng không keo kiệt, chỉ là một phần thọ lễ bình thường.



Nhưng năm nay, Cảnh Dung bắt đầu điều tra vụ 《Lâm Kinh Án》, bên người lại có thêm một vị Kỷ tiên sinh thông minh, tất nhiên hắn sẽ bộc lộ tài năng!



Từ đó, trong triều có vô số đôi mắt cũng bắt đầu theo dõi hắn rất chặt.



Điều này thực sự khiến Tiêu Phi không thể không đề phòng!



Đại thọ lần này, không thể nghi ngờ sẽ trở thành một cuộc phân tranh cao thấp giữa các hoàng tử.



Ai thua ai thắng, rửa mắt mong chờ!



Cảnh Diệc rời khỏi Chương Chất điện không lâu, Tang Lan liền chạy vào, hét lớn: "Nương nương, công chúa đã ngất xỉu ở trong tẩm cung."



"Cái gì?"



"Lúc Tiểu Mai đi vào, công chúa đã ngã xuống sàn nhà."



Tiêu Phi sửng sốt, khuôn mặt biến trắng, ngay lập tức sốt ruột đi tới tẩm cung Cảnh Huyên.



Tiêu Phi không quên ra lệnh: "Mau đi truyền thái y!"



Toàn bộ Chương Chất điện bắt đầu trở nên hỗn loạn.



Lúc này, Cảnh Huyên đang nằm hôn mê trên giường, ở giữa trán có một vết bầm rất lớn, xung quanh có vài vết máu chảy ra.



Tiêu Phi vừa đến, thái y cũng tới ngay sau đó.



Sau khi đã chuẩn trị xong, thái y quỳ xuống, nói: "Mặc dù công chúa bị đụng vào phần đầu nên hôn mê bất tỉnh, nhưng không có gì đáng ngại, chờ sau khi máu bầm tan hết sẽ không sao nữa. Vi thần sẽ kê mấy toa thuốc, cho công chúa uống vào đúng hạn là được."



Không sao!



Không sao thì tốt!




Giọng điệu kia, ngọt đến nỗi không thể ngọt hơn.



Khổng Ngu chỉ mỉm cười gật đầu.



Tiêu Phi vỗ vỗ trên mu bàn tay của Khổng Ngu, sau đó nói với Cảnh Huyên vài câu rồi lập tức rời đi.



Những nô tài trong phòng cũng đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.



Cảnh Huyên xuống giường, kéo Khổng Ngu ngồi xuống ở trên đệm mềm.



"Ngu tỷ tỷ, tỷ vẫn còn oán giận muội hay sao?"



"Đồ ngốc, ta đã nói, việc này không liên quan tới muội."



"Nhưng......"



Khổng Ngu ngắt lời nàng nói.



"Được rồi, đừng đề cập tới chuyện này nữa."



Cảnh Huyên rũ đôi mắt xuống, sau đó ngẩng đầu lên, nói: "Đúng rồi Ngu tỷ tỷ, vừa rồi mẫu phi đã hứa với muội sẽ đi cầu phụ hoàng, cho phép tỷ rời khỏi cung và quay về nhà."



Vốn là một sự tình đáng để vui mừng, nhưng Khổng Ngu không hề kích động.



Không Ngu chỉ "Ừ" một tiếng.



"Sao vậy? Ngu tỷ tỷ không muốn rời khỏi cung?" Cảnh Huyên buồn bực hỏi.



Nàng đương nhiên muốn rời khỏi cung, ước gì hiện tại có thể rời đi ngay lập tức.



Có điều ——



Tiêu Phi là người nào, nàng vẫn hiểu rất rõ.



Cứ như vậy thả nàng ra khỏi cung?



Ngay cả ngốc tử cũng sẽ không tin!



Tuy nhiên, Khổng Ngu không muốn khiến Cảnh Huyên tự trách bản thân mình, vì thế cười cười hiền lành: "Tất nhiên sẽ rất tuyệt nếu có thể ra khỏi cung."



"Ngu tỷ tỷ, tỷ yên tâm. Nếu như mẫu phi đã hứa với muội rồi, mẫu thân nhất định sẽ làm được."



Cảnh Huyên hoàn toàn tín nhiệm mẫu thân mình!



Tâm tình nàng rất tốt, kẹp một miếng điểm tâm đưa vào trong miệng!



Mấy ngày nay nàng vẫn luôn bị nhốt ở tẩm cung, không có tinh thần để ăn, hiện tại cục đá trong lòng đã rơi xuống, tự nhiên ăn uống rất tốt.



Nàng ăn rất ngon.



Nhưng, Cảnh Huyên không hề chú ý tới sắc mặt Khổng Ngu càng ngày càng tối sầm lại.