Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 250 : Lương Tông Chính thấp điệu

Ngày đăng: 18:41 30/04/20


Người đã chết, quan sai tất nhiên là phải làm việc.



Hơn nữa Kỷ Vân Thư đã nói ra nguyên nhân cái chết, vậy thì tất nhiên sẽ không sai.



Vì thế, quan sai dẫn đầu lập tức sai người bắt lấy Kỷ Mộ Thanh.



"Mang tới Kinh Triệu phủ, chờ đại nhân xử lý."



"Vâng!"



Kỷ Mộ Thanh vùng vẫy trong tuyệt vọng, trong miệng còn la hét mình không giết người, một số trâm ngọc trên đầu cũng do sự vùng vẫy nên lỏng lẻo rơi xuống mặt sàn.



Mái tóc dài rũ xuống, rối tung trên vai.



Khiến cho nàng ta trông cực kỳ thê thảm!



Mắt nhìn thấy tỷ mình sắp bị người mang đi, Kỷ Uyển Hân đuổi theo vài bước, nhưng đã bị Kỷ Vân Thư giữ chặt.



"Nếu như nàng không giết người, nhất định sẽ không sao."



Kỷ Uyển Hân lập tức kéo cánh tay Kỷ Vân Thư, lo lắng khẩn trương nói: "Vân Thư, mặc dù đại tỷ ngày thường nóng nảy độc đoán, nhưng nói đến cùng tỷ ấy là đại tỷ của chúng ta, muội nhất định phải cứu tỷ ấy."



"Hiện tại nói có nói gì cũng đều vô ích, ngươi lập tức đi tới tướng quân phủ, thông báo cho Đại ca và Nhị ca, để bọn họ đi tới Kinh Triệu phủ."



"Ừ!"



Kỷ Uyển Hân mạnh mẽ gật đầu, đột nhiên bắt đầu ho khan.



Sắc mặt cũng càng thêm tái nhợt.



Kỷ Vân Thư đưa nàng lên xe ngựa, nói với mã phu vài câu, sau đó quay trở lại cửa hàng son phấn.



Cũng ngay khi Kỷ Vân Thư xoay người, Kỷ Uyển Hân bên trong xe ngựa lại hơi vén mành lên, tầm nhìn khoá chặt vào hình dáng thanh tú tinh xảo của Kỷ Vân Thư.



Không ngờ, vết sẹo trên mặt nàng......



Đã biến mất!



Kỷ Uyển Hân nhăn trán, ngón tay thon dài hạ mành che bằng vải bố xuống, khuôn mặt trắng nõn mịn màng của Kỷ Uyển Hân, vặn vẹo thành một biểu hiện xấu xa.



Xe ngựa cũng đi về hướng Tướng quân phủ.



......Edit & Dịch: Emily Ton.....



Không bao lâu sau, Lương gia đã biết tin tức Lương tiểu thư tử vong, Lương Tông Chính mang theo người của phủ mình, trực tiếp bao vây bên ngoài Kinh Triệu phủ.



Lương Tông Chính muốn đưa thi thể nữ nhi mình rời khỏi Kinh Triệu phủ.
Mấy tên quan sai lúc trước cũng đều trợn tròn đôi mắt!



Đây là trò đùa gì vậy?



Không phải Kỷ tiên sinh đã nói, người này nói hươu nói vượn hay sao? Vì sao hung thủ thật sự lại gọi Kỷ Lê và Kỷ Hoàn là ca ca?



Chỉ thấy, Kỷ Lê bảo vệ Kỷ Mộ Thanh ở phía sau lưng mình, nheo mắt liếc nhìn thi thể một cái, sau đó dẫm đôi dày nạm ngọc màu xanh đi tới trước mặt Lương Tông Chính.



Hắn lạnh nhạt nói: "Lương Tông Chính, nữ nhi ngài chết, có liên quan gì tới muội muội nhà ta?"



Hắn hoàn toàn thể hiện bộ dáng "không hề liên quan tới chúng ta".



Mặc dù Lương Tông Chính chưa từng đối đầu với Kỷ Lê, nhưng cũng biết người này bên ngoài rất khách khí, thật ra rất tàn nhẫn độc ác.



Nếu không, vị trí Binh Bộ tư Doãn, hắn cũng không thể ngồi lâu như vậy!



Nhưng tục ngữ nói rất đúng, lý trí có thể xoay tròn thiên hạ.



Hơn nữa, hiện tại Lương Tông Chính còn đang thương tiếc nữ chi.



Lương Tông Chính nghiêm túc nói: "Mọi người đều nhìn thấy, là nàng đã đẩy nữ nhi của ta, khiến nữ nhi ta chết thảm."



"Nhân chứng đâu?"



"Dẫn tới!"



Lương Tông Chính phất tay một cái!



Ngay sau đó, nữ chưởng quầy cửa hàng son phấn, cùng với hai nữ tử khác có mặt tại hiện trường đi tới.



Tất cả đều đồng thời quỳ gối xuống mặt đất.



Lương Tông Chính nói: "Ba người các ngươi, hãy nói ra toàn bộ sự việc phát sinh lúc ấy ra, không được phép dấu diếm chút nào."



Nữ chưởng quầy cùng hai nữ tử kia nhìn nhau.



Một lúc sau, nữ chưởng quầy run rẩy thân mình, cúi đầu thấp xuống.



Sau đó nói: "Lúc ấy...... hai vị tiểu thư đều cùng nhau chú ý tới một hộp phấn mặt, vì thế đã xảy ra tranh chấp. Lương tiểu thư đã ra tay trước, lúc ấy xung quanh đã vây đầy người. Hai người dây dưa một lúc lâu, nhưng bởi vì quá đông người, vì thế nên ta không thể nhìn thấy rõ ràng. Ta chỉ nhìn thấy Lương tiểu thư lui lại phía sau mấy bước, sau đó dường như chân bị dẫm lên cái gì đó, vì vậy...... vì vậy đã ngã ra phía sau."



Nói xong, Kỷ Hoàn không thể kiềm chế được tính khí của mình, tiến lên chất vấn: "Vậy, lúc ấy ngươi có tận mắt nhìn thấy ai đã đẩy người?"



Nữ chưởng quầy lắc đầu!



Nàng nhún vai và nói một tiếng: "Không biết."