Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 265 : Trâm ngọc

Ngày đăng: 18:41 30/04/20


"Tại sao lại như vậy?"



Cao Bỉnh Trạch mang vẻ mặt không thể tin nổi, đôi tay run rẩy, danh sách trong tay cũng vì thế mà rơi xuống sàn.



Sau khi sửng sốt, Cao Bỉnh Trạch nhanh chóng lạy nói: "Nương nương, trước khi vi thần tới nội đình, danh sách này tuyệt đối không có vấn đề gì, vi thần cũng đã xem qua, trên danh sách này quả thực có tên của Kỷ cô nương."



Cao Bỉnh Trạch vừa nói như vậy, có thể chuyện đã xảy ra lúc ở nội đình.



"Ý của Cao Thiếu Tông là hoài nghi nội đình chúng ta đã động tay trên danh sách này?"



"Trước khi đưa tới đó, không hề có lỗi lầm nào."



"Quyển danh sách là do Cao Thiếu Tông ngươi đưa tới, cũng không hề sai."



......



Hai người tranh chấp không ai nhường ai!



Bộp ——



Tiêu Phi một lần nữa đập ghế, đứng dậy. Tang Lan đỡ bà ta đi qua, đứng ở trước mặt ba người.



Thật lâu sau, bà ta mới nói với Lương Tông Chính: "Lương đại nhân, người được chọn vào cung là do Hàn Tông Viện các ngươi thông qua, sau đó sàng lọc mới chọn ra được. Tên của Kỷ cô nương chắc hẳn phải ở trên đó. Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Ngươi hãy nói rõ ràng cho bổn cung biết."



Lương Tông Chính vẫn mang vẻ mặt trấn tĩnh, cúi phục thân mình, đưa quyển danh sách dự phòng tới.



"Bẩm nương nương, quyển danh sách được đưa tới nội đình đều giống với quyển danh sách dự phòng này. Trước khi Cao Thiếu Tông đưa danh sách đi, cũng đã thẩm tra đối chiếu một lần, không hề có sai sót nào. Đối với việc Cao Thiếu Tông có phải động tay động chân với quyển danh sách hay không, vi thần không biết."



Thật sự tàn nhẫn!



Cái mũ này, không ngờ lại được đội ở trên đầu Cao Thiếu Tông.



Cao Thiếu Tông không thể tin nghiêng đầu nhìn ông ta, mồ hôi đầy đầu, trừng mắt, nói: "Lương đại nhân, ngươi biết ta sẽ không làm như vậy, danh sách này... Thật sự không phải do ta ra tay."



"Vậy ngươi giải thích như thế nào, danh sách ngươi lấy từ Hàn Tông Viện là chính xác, nhưng danh sách đưa đến nội đình lại xảy ra lỗi?"



"Ta không biết!"



Cao Thiếu Tông mang vẻ mặt mê mang!




Nhưng Kỷ Vân Thư vừa nghe tới đây lại cảm thấy buồn cười. Tiêu Phi là người nào, nàng xem như đã biết. Bà ta sẽ tốt như vậy?



Đơn giản ——



Nàng chỉ cười mà không nói!



Tuy nhiên, nàng lại chú ý tới quầng thâm tím trên mặt của Kỷ Uyển Hân, còn có ở trên khóe môi.



Kỷ Vân Thư lo lắng hỏi: "Có chuyện gì với mặt tỷ vậy?"



Vừa nhắc tới nó, Kỷ Uyển Hân nhanh chóng xoay đầu, nói: "Không sao, chỉ vì ta không cẩn thận nên bị vật gì đó đánh."



Ngươi cho ta là đồ ngốc sao?!



"Có phải bị đại tỷ đánh hay không?."



Kỷ Vân Thư không phải đang hỏi, mà là đang khẳng định.



Kỷ Uyển Hân cười chua xót: "Tính của Đại tỷ, muội cũng biết rồi. Ở đây là kinh thành, không phải Cẩm Giang, vì vậy, ta chỉ nhắc nhở tỷ ấy vài câu, nhưng lại chọc giận tỷ ấy. Cũng may, vết thương trên mặt ta cũng không nặng lắm, ta cũng đã bôi thuốc. Nếu không nhìn kỹ, người khác không thể nhìn ra được. Vân Thư, thật ra muội nhìn xem cẩn thận hơn một chút."



Kỷ Uyển Hân nói giọng đều đều, cực kỳ rộng rãi!



Nhìn thật sự khiến người đau lòng.



Kỷ Vân Thư kéo tay nàng ta, thở dài một tiếng.



"Nhị tỷ, mặc dù ta đã không phải là người Kỷ gia, nhưng tỷ vĩnh viễn là thân nhân của ta. Cho dù phát sinh bất luận sự tình gì, ta đều sẽ đứng về phía bên tỷ."



"Vân Thư......"



"Điều khó khăn nhất trên thế gian, thật ra chính là tranh. Đại tỷ cũng thế, đại ca cũng vậy, đều không thể thoát một chữ tranh. Nhưng tỷ lại không giống bọn họ. Thẩm Trường Khâm của Thẩm gia thật ra là người không tệ, nếu có thể gả qua đó sớm một chút thì hãy gả đi."



Kỷ gia, chung quy không phải là nơi đợi người đến.



Người trong gia đình ấy, đều có thể tranh!



Kỷ Uyển Hân rũ mắt xuống, thật lâu sau mới thốt ra một câu: "Ta biết."