Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 272 : Đêm trước bão táp

Ngày đăng: 18:41 30/04/20


Đêm trước bão táp!



Hoàng cung, Trữ Tú Cung, đêm!



Kỷ Mộ Thanh nằm ở trên giường, gối đầu bên cạnh là chiếc khăn tay Cảnh Diệc đưa cho mình. Hôm nay, có lẽ nó đã được giặt sạch vô số lần.



Nàng ta nghiêng người nhìn chằm chằm vào chiếc khăn tay, khóe miệng còn nở nụ cười thẹn thùng.



Lúc này, toàn bộ người trong Trữ Tú Cung đều đã đi vào giấc ngủ, bên ngoài cũng chỉ còn lại tiếng mưa rơi tí tách tí tách.



Sau một lúc, chỉ thấy một tiểu thái giám rón ra rón rén đẩy chiếc cổng lớn màu đỏ thẫm trong viện, dò đầu vào trong thăm dò. Hắn mang theo một chiếc đèn lồng phát ra ánh sáng mờ nhạt tiến vào, thật cẩn thận đi tới bên ngoài cửa phòng Kỷ Mộ Thanh.



"Cốc cốc cốc......"



Tiếng gõ cửa vang lên!



Kỷ Mộ Thanh lập tức cất chiếc khăn tay vào trong chăn, nghiêng nửa người dậy, hỏi: "Ai?"



"Kỷ tiểu thư, là nô tài."



"Chuyện gì?"



"Nô tài tới đưa đồ tới cho ngài."



Kỷ Mộ Thanh lười biếng đứng dậy, chịu đựng sự lạnh lẽo xuống giường, khoác thêm chiếc áo, mở cửa.



Nàng ta không kiên nhẫn nói: "Thứ gì?"



Tiểu thái giám nhìn chung quanh vài lần, sau đó mới lấy ra một phong thư từ trong ống tay áo, đưa cho nàng ta.



Hắn nói: "Đây là chủ tử sai người đưa tới, nói Kỷ tiểu thư hãy đi một mình, đừng lộ ra ngoài."



Kỷ Mộ Thanh mang vẻ mặt kỳ lạ, tiếp nhận lá thư kia, mở ra nhìn.



Trong giây lát, nàng ta vừa kinh ngạc lại vừa hoảng hốt.



Phong thư này, không ngờ là của Thái tử Cảnh Hoa sai người đưa tới, hẹn gặp nàng ta ở cửa hông Đông Cung.



Nàng ta kích động nắm lấy lá thư, hỏi tiểu thái giám kia: "Thư này, thật sự là Thái Tử đưa tới?"



"Vâng, chủ tử còn nói, Kỷ tiểu thư hãy nhanh chóng đi qua."



"Đa tạ công công, ta chuẩn bị một chút sẽ lập tức đi." Trong lời nói của nàng ta, mang theo một chút hưng phấn.



Tiểu thái giám cúi người: "Vậy nô tài đi trước. Nô tài sẽ để đèn lồng lại đây, Kỷ tiểu thư lúc đi có thể mang theo."




"Các ngươi......"



Kỷ Mộ Thanh hoảng sợ!



Nàng ta vừa cúi đầu, phát hiện ra bản thân mình chỉ mặc một cái yếm đỏ, lập tức kéo chăn bọc người mình lại.



Vừa kéo chăn một cái, nàng ta lại càng thêm khiếp sợ.



Bên cạnh, không ngờ còn có một người nam nhân!



"A ——"



Kỷ Mộ Thanh thét to một tiếng!



Cao Bỉnh Trạch bừng tỉnh vì tiếng thét chói tai của nàng ta, vừa mở mắt ra nhìn thấy một màn này, hắn cũng sợ hãi.



Hắn lúng túng ngồi dậy, té ngã lộn nhào từ trên giường xuống, trực tiếp ngã quỵ xuống mặt đất.



Cuối cùng bị một thái giám bên ngoài bắt sống.



"Rốt cuộc sao lại thế này? Tại sao lại như vậy? Vì sao......" Cao Bỉnh Trạch gần như phát điên.



Nữ tử trên giường là ai, hắn thân là thiếu tông của Hàn Tông Viện nên đương nhiên biết.



Thái giám kia nói: "Cao Thiếu Tông, Tiêu Phi nương nương muốn gặp ngươi."



"Không, ta không biết vì sao lại như vậy, ta bị oan."



"Có phải hay không, hãy nói với nương nương đi." Nói xong, thái giám kia lập tức ra lệnh cho mấy tiểu thái giám bắt lấy hắn: "Mang người đi."



Động tác của mấy tiểu thái giám thật ra rất nhanh, lập tức đã lôi hắn đi.



Thái giám dẫn đầu lại quay về phía Kỷ Mộ Thanh đang choáng váng trên giường, nói: "Kỷ tiểu thư, mời ngài nhanh chóng mặc xiêm y vào, đi cùng với bọn nô tài một chuyến."



Kỷ Mộ Thanh cũng không biết mình đã choáng váng bao lâu, mơ mơ màng màng đã bị người kéo lê tới Chương Chất điện.



Trong điện!



Kỷ Mộ Thanh và Cao Bỉnh Trạch đều quỳ trên mặt đất!



Tiêu Phi căm tức nhìn hai người.



Bà ta nhìn Cao Bỉnh Trạch và nói: "Bổn cung rốt cuộc đã hiểu, vì sao lúc trước, ngươi lại loại bỏ tên của Kỷ tiểu thư ở trên danh sách. Thì ra, các ngươi sớm đã âm thầm sinh tình, thậm chí còn dám thực hiện hành vi nam nữ vô sỉ như vậy trong cung."