Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 328 : Cách duy nhất khiến nàng yêu ta

Ngày đăng: 18:42 30/04/20


"Đi Ngự phủ!"



Kỷ Vân Thư vừa nghe thấy, trái tim co thắt lại, nắm lấy mép chăn trong tay, nhíu mày: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"



"Ngươi không biết?"



Đúng vậy, nàng thật sự không biết.



Cảnh Dung đúng thật là không hề nói gì về sự tình Chẩn Tai Ngân ở Ngự phủ huyện với nàng.



Chưa từng nhắc tới một câu!



Mộ Nhược nhẹ nhàng lắc đầu, đứng dậy, đi đến trước mặt nàng, nói: "Ngươi thật sự không biết, chuyện Hoàng thượng có ý định chọn một trong hai người là Diệc Vương và Cảnh Dung, đi Ngự phủ huyện điều tra Chẩn Tai Ngân?"



Trời cao làm chứng, nàng thật sự không biết!



Kỷ Vân Thư khẽ lắc đầu!



Mộ Nhược giống như bừng tỉnh, bắt đầu giải thích: "Vụ án Chẩn Tai Ngân đã xảy ra nhiều năm qua ở Ngự phủ huyện, nhưng đều không thể điều tra ra được. Hơn nữa, những quan viên từng được phái đi điều tra vụ án Ngự phủ huyện, trên đường hồi kinh đều đã chết. Nếu không phải bệnh chết, chính là kiệt sức chết. Và lần này, Hoàng thượng có ý định chọn một trong hai người Diệc Vương và Cảnh Dung tới đó. Điều này rất rõ ràng, hoàng thượng muốn tách một người rời khỏi kinh thành đi tới Ngự phủ, gần giống như lưu đày!"



"......"



"Đại Lý Tự Khanh là người Diệc Vương, vụ án ngươi muốn điều tra cũng do Diệc Vương thao tác ở phía sau, mục đích, chính là muốn ngươi đi gõ trống hoàng cung. Sau đó Cảnh Dung sẽ vì ngươi, chủ động thỉnh cầu đi Ngự phủ huyện điều tra Chẩn Tai Ngân. Bằng cách này, Diệc Vương sẽ để Đại Lý Tự Khanh đồng ý lập án một lần nữa, đây chính là điều kiện, ngươi có hiểu không?"



Kỷ Vân Thư cả kinh, hai mắt không thể không trừng lớn.



Đúng vậy, hiện tại nàng đã hiểu rõ.



Sau một khoảnh khắc, nàng xốc lên chăn muốn xuống giường.



Nhưng nàng đã bị Mộ Nhược ngăn lại.



"Hiện tại ngươi đi cũng không kịp nữa rồi, Cảnh Dung lúc này có lẽ đã ra khỏi cung."



"Tránh ra."



Nàng đẩy Mộ Nhược ra, lảo đảo xuống giường, hai chân không có sức lực chạy ra bên ngoài. Nhưng nàng vừa mới đi tới cửa, cả người mềm nhũn, đâm mạnh vào trong một vòng tay rắn chắc.



Cảnh Dung tiếp được thân mình nàng ngã xuống, tiếp đó hắn trực tiếp bế nàng lên, vào phòng, đặt nàng xuống giường!



Sau đó ——



Cảnh Dung quay đầu nói với Mộ Nhược: "Ngươi ra ngoài trước đi."



Mộ Nhược không nói gì, yên lặng đi ra ngoài.
Một mỹ nhân như vậy, quá hấp dẫn người.



Tuy nhiên, Mộ Nhược lại miễn dịch đối với nàng ta.



Hai người tiếp tục hàn huyên một lúc, cho đến khi Cảnh Dung đi ra từ bên trong.



Kỷ Uyển Hân lập tức đi lên đón, đưa những thứ mình mang đến, nói: "Đây là ta đồ bổ ta mang tới cho Vân Thư, để nàng bồi bổ thân mình."



"Đa tạ."



Cảnh Dung không tiếp, vòng qua nàng ta, trực tiếp đi đến trước mặt Mộ Nhược, nói một câu: "Hai ngày này đã làm phiền ngươi. Ngươi hãy quay về Dụ Hoa Các đi. Vệ Dịch ở đâu? Vân Thư không yên tâm."



"Sao vậy? Đang tống cổ ta ư?" Mộ Nhược không vui nói.



"Ngươi còn muốn bạc sao?"



"Một ngàn lượng, không được thiếu một lượng."



"Một ngàn cái quan tài thì có!"



"Thôi, thôi, quỷ hẹp hòi." Mộ Nhược tức giận sôi máu, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, vẫy vẫy tay, quay lưng rời đi, không thèm quay đầu lại quăng ra một câu: "Ta vẫn nên quay về với tiểu Vệ Dịch của ta."



Một chữ cuối cùng được kéo dài rất lâu.



Hình bóng Mộ Nhược dần dần biến mất trong viện.



Chỉ còn lại Cảnh Dung và Kỷ Uyển Hân.



Cảnh Dung quay đầu lại nói với Kỷ Uyển Hân trước khi rời đi: "Vân Thư đã nghỉ ngơi, bổn vương phái người đưa ngươi trở về."



"Ta......"



Kỷ Uyển Hân còn chưa nói xong, Cảnh Dung đã rời đi.



Nhìn thân ảnh lạnh lùng kia, Kỷ Uyển Hân không nhịn được rơi nước mắt, những thứ trong tay bị nàng đặt thật mạnh ở trên bàn đá.



Bịch ——



Âm thanh cực kỳ vang dội.



Trên khuôn mặt dịu dàng, hiện lên một sự tàn nhẫn.



Nàng ta không cam lòng, không cam lòng một chút nào.