Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 330 : Cành mẹ đẻ cành con

Ngày đăng: 18:42 30/04/20


"Đứng lại!"



Kỷ Mộ Thanh mắng một tiếng.



Ngay sau đó, Kỷ Mộ Thanh trực tiếp kéo Kỷ Uyển Hân tới trước mặt mình, sau đó mắt lạnh nhìn nàng.



Nàng ta tức giận nói: "Kỷ Uyển Hân, cha đã hứa gả muội cho Thẩm gia, muội chính là người Thẩm gia. Sinh ra là người Thẩm gia, chết đi cũng là quỷ Thẩm gia. Muội muốn gả vào gia đình hoàng gia, vĩnh viễn đều không thể!"



Nàng ta cực kỳ kiên định đưa ra kết luận.



Kỷ Uyển Hân đọng đầy nước mắt, há miệng thở dốc: "Đại tỷ, muội......"



"Muội cái gì mà muội? Hiện tại người Thẩm gia đang ở sảnh ngoài, muội đừng nghĩ trốn, cùng đi với ta."



Kỷ Uyển Hân nhíu đôi lông mày thanh tú, nhanh chóng lui ra phía sau một bước, sau đó nói: "Đại tỷ, ta cảm thấy không khoẻ, không muốn qua đó."



"Muội không có lựa chọn"



Trong khi nói, nàng ta đã dùng sức túm lấy Kỷ Uyển Hân, kéo đi về phía sảnh trước.



Sức lực của Kỷ Uyển Hân không thể địch lại nàng ta, vì vậy nàng đã bị túm tới bên ngoài sảnh ngoài.



"Muội tốt nhất nên yên lặng một chút, nếu như tiến vào mà thất lễ, khiến cho việc hôn nhân này thất bại, cha sẽ đánh chết muội."



"Muội không đi."



"Không đi cũng phải đi!"



Kỷ Mộ Thanh nói như ra lệnh!



Sau đó nàng ta trực tiếp đẩy Kỷ Uyển Hân về phía đại sảnh.



Kỷ Uyển Hân lảo đảo thân mình, may mắn tự xoay sở đứng vững. Nàng chỉ có thể dùng hai tay nắm chặt ống tay áo của mình, khẽ cắn môi, bước đi vài bước về phía trước.



Chính sảnh, Kỷ Lê và Thẩm thượng thư đang ngồi ở trên chính vị uống trà, Thẩm phu nhân và Thẩm Trường Khâm ngồi ở một bên, Kỷ Hoàn cũng ngồi một mình một bên, bọn họ vẫn đang mải mê trò chuyện!



Kỷ Mộ Thanh vòng qua trước mặt Kỷ Uyển Hân đi vào. Nàng ta hành lễ với trưởng bối Thẩm gia một cái, sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Kỷ Hoàn.



Kỷ Uyển Hân đi theo ở phía sau, duyên dáng mềm mại, bước đi từng bước rất nhỏ, cúi đầu nhưng rất đĩnh đạc, có sự nhu mỳ tinh tế của nữ tử.



Cũng ngay khi nàng tiến vào, tất cả các đôi mắt lập tức chăm chú vào trên người nàng.




Cành gì?



Nàng ta nói với giọng âm dương quái khí khiến người khác nghe không hiểu nàng ta đang nói gì.



Không ngờ, người Thẩm gia người còn chưa kịp mở miệng, Kỷ Hoàn một bên đã phản nàng ta một câu.



Hắn hừ một tiếng: "Mộ Thanh, muội nói Uyển Hân đã lớn tuổi, vậy còn muội thì sao? Hiện tại Thái tử đã chết, vị trí Thái Tử Phi của muội cũng mất."



Thật ra thái độ của hắn với Kỷ Mộ Thanh như vậy cũng không có gì lạ!



Kỷ Hoàn và Kỷ Uyển Hân đều cùng một mẹ đẻ ra, luận về máu thịt đều thân cận hơn rất nhiều. Hắn giúp thân muội muội của mình là đúng. Hơn nữa, Kỷ Hoàn là người dám hận dám yêu. Ngoài ra, Kỷ Mộ Thanh chanh chua không phải ngày một ngày hai, vì vậy Kỷ Hoàn không thích nàng ta cũng không phải ngày một ngày hai.



Khi ở trong nhà, hai người không thiếu những ngày cãi nhau.



Vì thế hắn bực mình cũng là điều nằm trong dự kiến, nhưng cũng nằm ngoài dự đoán của mọi người.



Trời mới biết Kỷ Hoàn sẽ châm chọc Kỷ Mộ Thanh như thế ở trước mặt người Thẩm gia!



Kỷ Mộ Thanh tức giận đến nỗi căng thẳng yết hầu, hung hăng trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, nhưng trước sau vẫn duy trì bộ dáng tiểu thư khuê các, dịu dàng đáp trả một câu: "Nhị ca thật biết nói đùa."



"Ta chưa từng đùa."



"Ca......"



Tức chết bảo bảo!



Lời còn chưa kịp nói ra, Kỷ Lê đã kịp thời ngắt lời: "Đủ rồi, hôm nay chúng ta đang nói chuyện của Uyển Hân và Thẩm thị lang. Hai người các ngươi đều câm miệng lại cho ta."



Kỷ Lê vừa mới nói xong, Kỷ Hoàn và Kỷ Mộ Thanh lập tức đành phải ngưng chiến.



Nhưng Kỷ Mộ Thanh vẫn có chút không cam lòng, trừng mắt nhìn Kỷ Hoàn, tiếp tục âm dương quái khí quăng ra một câu: "Đúng là lòng tốt không được báo đáp."



Sau khi nói xong, nàng ta lập tức đứng dậy, hành lễ.



Nàng ta nói thẳng: "Thẩm bá phụ cùng Thẩm bá mẫu, Mộ Thanh cảm thấy không thoải mái, xin cáo từ trước."



Thật sự không thoải mái!



Nhưng chỉ là không thoải mái trong lòng mà thôi!