Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 365 : Thật sự hồ Đồ, hay là giả bộ?

Ngày đăng: 21:22 20/05/20


Triệu Hoài vừa nghe thấy vậy, sắc mặt trở nên xanh mét!



Trong cơn giận dữ, Triệu Hoài vươn đầu ngón tay ra chọc chọc trước ngực Triệu Thành vài cái, nói: "Ngươi đừng tưởng rằng nói như vậy thì ta sẽ đồng ý. Tốt thôi, ta sẽ để hắn điều tra, chờ hắn điều tra ra chân tướng của bộ hài cốt trong ung, ta sẽ giết hắn. Những kẻ đã giết chết huynh đệ ta, ta sẽ không tha cho người nào."



"Nếu ngươi giết hắn, ta đảm bảo, một người ở Cao Sơn trại cũng đừng nghĩ tới mạng sống." Triệu Thanh nói.



"Hả?" Triệu Hoài híp mắt: "Nói như vậy, ngươi biết những người đó là ai?"



Hắn đương nhiên biết!



Người ta là Kỷ tiên sinh, chính là cao thủ tra án nổi danh trong kinh thành, và vị công tử kia, còn là nhi tử đương kim hoàng đế, Dung Vương!



Triệu Thanh nghiêm mặt: "Người đã hạ lệnh giết người, chính là một vị Vương gia."



Vương gia?



Triệu Hoài xác định mình không nghe lầm: "Vương gia? Nhi tử của đương kim hoàng đế?."



"Đó là Dung Vương, và bên người hắn có vị Kỷ tiên sinh nổi tiếng kinh thành, người đã giải quyết vô số án kiện. Hơn nữa có tin đồn rằng, ngay cả đương kim hoàng thượng cũng có điều kiêng kị với Kỷ tiên sinh. Và người kia, hiện tại đang bị ngươi nhốt ở trong phòng chứa củi."



Ồ!



Triệu Hoài kinh ngạc!



Nhưng không hề bị dọa sợ.



Triệu Hoài vung tay lên: "Không có khả năng!"



"Ta không hề lừa ngươi. Việc này, ta đã điều tra xong."



"Không thể nào." Triệu Hoài vẫn không muốn tin, tiếp tục nói: "Tiểu thư sinh kia chính là đồ vô dụng, sao có thể là người kia mà ngươi nói. Còn có Dung Vương gì đó, căn bản chỉ là nói hươu nói vượn. Ai không biết, hoàng đế từng ra lệnh, hoàng tử căn bản không thể rời kinh."



Ca, những điều này ngươi nghe ai nói?



Triệu Thanh vẫn nhẫn nại, nói: "Chẳng lẽ ngươi không biết, gần đây kinh thành có một sự cố lớn hay sao?"



"Đương nhiên biết, Chẩn Tai Ngân mất tích ở Ngự phủ huyện, triều đình không thể nào điều tra ra được, Hoàng thượng đã phái một người đi điều tra." Nói xong, hắn còn không quên thêm vào một câu, "Ta thấy, căn bản là triều đình đã tự mình lấy bạc đó, vừa ăn cướp vừa la làng, sau đó đẩy toàn bộ trách nhiệm cho những người như chúng ta."



Triệu Hoài lòng đầy căm phẫn!



Nhưng cuộc trò chuyện dường như đã đi lạc với trọng tâm ban đầu.



Triệu Thanh: "Vậy ngươi cũng không biết, vâng lệnh rời kinh để điều tra Chẩn Tai Ngân, chính là Dung Vương đúng không? Hơn nữa dựa theo hành trình, đội của Dung Vương lúc này vừa vặn đến huyện Sơn Hoài."



Ồ!
Biết ngươi là người tuyệt vời!



Vì thế ngươi không cần cố tình nhấn mạnh lý do của mình.



Triệu Hoài giống như tức giận với bản thân mình, vẫy vẫy tay, phân phó xuống: "Các ngươi hãy nghe đây, vớt bộ hài cốt trong ung kia ra, để tiểu thư sinh điều tra rõ ràng. Hắn cần cái gì, hãy đưa cho hắn cái đó. Nhưng, phải để mắt đến hắn cho ta. Nếu có gì sai sót, ta sẽ làm thịt các ngươi."



Mọi người không dám nói lời nào, chỉ có thể liên tục gật đầu.



Từng đôi mắt bắt đầu đặt ở trên người Kỷ Vân Thư.



Trong khi Triệu Hoài tức giận rời đi.



Lúc này ——



"Sao ngươi không trực tiếp nói rõ thân phận của ngươi?"



Triệu Thanh nghi ngờ.



Kỷ Vân Thư mỉm cười: "Nhị đương gia thật sự hồ đồ, hay là giả bộ hồ đồ?"



"Hả?" Triệu Thanh hoang mang, hỏi: "Ngươi hãy nói rõ hơn một chút."



Kỷ Vân Thư cũng không định hắn giả bộ ngớ ngẩn lừa hắn.



"Hoàng tử rời kinh tra án, đó là chuyện lớn, không thể xảy ra sai sót. Cho dù xảy ra, cũng không nên ở huyện Sơn Hoài cách kinh thành gần như vậy. Nhóm của Vương gia bị sơn phỉ đánh cướp, trong cơn thịnh nộ đã chém giết ba bốn mươi tên sơn phỉ. Sau đó, sơn phỉ liền cướp người bên cạnh Dung Vương để áp chế hắn. Vậy thì, nếu ngươi là Hoàng thượng, ngươi sẽ nghĩ như thế nào?"



Nếu hắn giết người, đó chỉ là nhành động trong lúc bốc đồng!



Nếu hắn bị người cướp, hắn chính là kẻ bất tài!



Vừa mới lên đường rời kinh đã xảy ra chuyện như vậy, nếu như để Kỳ trinh biết được, chắc chắn sẽ còn tệ hơn.



Rốt cuộc, Cảnh Dung và Diệc Vương là hai đối thủ lớn nhất cạnh tranh ngôi vị hoàng đế, Diệc Vương đang có ưu thế, nói không chừng Cảnh Dung sẽ trở thành Thái tử bao cỏ tiếp theo. Vì vậy Hoàng thượng đã nghĩ ra một chiêu, trực tiếp "lưu đày" Cảnh Dung tới Ngự phủ huyện, cứu một mạng của hắn.



Nhưng nếu như Cảnh Dung có thể phá án, tìm mọi cách quay trở lại, một lần nữa sẽ bị cuốn vào trong tranh đấu phe phái.



Vì thế nếu chuyện này thật sự để Kỳ Trinh Đế biết được, trong cơn tức giận ông có thể trực tiếp hạ lệnh chuyển hẳn Cảnh Dung đến Ngự phủ huyện, danh chính ngôn thuận phong cho hắn danh hào Tiêu Dao Vương.



Đừng quay trở lại, đừng khiến ông mất mặt xấu hổ.



Đó có thể là "lưu đày" thật sự.



Và trong đầu của Kỳ Trinh Đế vẫn còn có một câu —— "Phụ thân chỉ vì lợi ích của con".