Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 391 : Thời gian năm ngày

Ngày đăng: 08:28 18/07/20


Ánh mắt Kỷ Vân Thư chú ý tới Trương bộ đầu, khóe miệng âm thầm nở nụ cười, sau đó đi theo Cảnh Dung và Phòng Minh Tam vào phủ.



Đạo đãi khách của Phòng Minh Tam không hề xa hoa, chỉ sai người chuẩn bị mấy chén trà nóng, mấy đĩa điểm tâm đặc sản của thành Du Châu.



Mấy đĩa điểm tâm cũng bị hao mòn một vòng bên ngoài.



Toàn bộ quá trình có thể kết luận bằng hai chữ.



Thanh liêm!



Phòng Minh Tam vừa tự mình rót trà cho Cảnh Dung và Kỷ Vân Thư, vừa nói, "Đây là Chử Xảo trà nổi danh thành Du Châu, Vương gia và Kỷ tiên sinh nếm thử."



Sau đó cẩn thận bưng trà qua.



Phòng Minh Tam vừa đặt trà tới trước mặt Kỷ Vân Thư, ly trà đã bị Vệ Dịch chặn lấy.



"Ta cũng muốn uống."



Nói xong, hắn uống trà giống như uống nước, lau miệng bằng ống tay áo, "Không hề dễ uống, hơi đắng."



Phòng Minh Tam cảm thấy xấu hổ.



Kỷ Vân Thư kéo Vệ Dịch qua một bên, "Vệ Dịch, không được vô lễ."



"Ồ."



Vệ Dịch cúi đầu, có chút ủy khuất.



Cảnh Dung liếc mắt ra hiệu cho thị vệ của mình, ý bảo dẫn Vệ Dịch và Tạ đại nương đi trước.



Vệ Dịch lại lôi kéo cánh tay Kỷ Vân Thư không chịu rời đi, cuối cùng, thị vệ đành phải dẫn Tạ đại nương đi nghỉ ngơi trước.



Phòng Minh Tam cúi người, "Vương gia, hạ quan đã sai người chuẩn bị mấy gian thượng phòng, Vương gia và Kỷ tiên sinh, còn có chư vị đều có thể an tâm ở lại."



"Không cần, chờ sau khi chuẩn bị xong đồ, bổn vương sẽ rời đi ngay."



"Trời đã tối, Vương gia vẫn nên......"



Phòng Minh Tam còn nói chưa xong, Cảnh Dung đã ngắt lời.



"Phòng đại nhân cũng đừng quanh co lòng vòng, ngươi bày ra Hồng Môn Yến, đơn giản chính là muốn mời bổn vương vào thành, sau đó giúp ngươi điều tra việc lạ phát sinh gần đây ở thành Du Châu."



Cảnh Dung nói thẳng!





Lang Bạc đáp lại, "Tất cả đều đã sẵn sàng."



"Vậy nhanh chóng lên đường, đưa Tạ đại nương lên xe."



"Vâng."



Một đám người, giống như một tổ ong lại ra khỏi phủ đệ huyện nha.



Kỷ Vân Thư và Vệ Dịch vừa mới lên xe ngựa, Cảnh Dung đã bị Mộ Nhược kéo lại.



"Không suy nghĩ lại sao?"



Cảnh Dung: "Không có gì để suy nghĩ. Ngươi biết ta đang lo lắng điều gì."



Mộ Nhược đương nhiên biết.



"Biết, nhưng ngươi cũng không thể giữ riêng nàng như vậy, giống như ngươi không thể gập đôi cánh đại bàng, ép nó bơi trong nước, càng không thể khiến cá rời khỏi nước, bắt nó bay lên trời. Kỷ tiên sinh là người nào, ngươi hiểu rõ ràng nhất. Nàng sinh ra là để phá án, ngươi như vậy không phải giống như đang vặt đi đôi cánh của nàng hay sao? Hơn nữa thời gian năm ngày cũng không lâu lắm. Nếu ngươi vẫn kiên quyết rời đi, nói không chừng thành Du Châu sẽ tiếp tục có chết người, cuối cùng báo về triều đình, Hoàng thượng và Đại Lý Tự có lẽ sẽ ném vụ án này cho Kỷ tiên sinh, như vậy chẳng phải sẽ rắc rối hơn sao?"



Mộ Nhược thật vất vả mới tỉnh táo một hồi, phân tích đạo lý rõ ràng với hắn!



Cảnh Dung do dự!



Lúc này Phòng Minh Tam cũng đã đuổi tới, trực tiếp nâng theo áo choàng quỳ xuống, cả người nằm phục ở trên mặt đất khẩn cầu.



"Vương gia, hạ quan cầu xin ngài hãy ở thêm vài ngày, để Kỷ tiên sinh điều tra rõ chân tướng, xem như giúp bá tánh thành Du Châu. Cầu xin ngài."



Phòng Minh Tam dập đầu!



Ân thanh trán đập xuống mặt đất vang lên.



Toàn bộ người trong nha môn cũng đều quỳ xuống khẩn cầu.



Kỷ Vân Thư bước xuống từ trên xe ngựa, nhìn quan sai huyện Du Châu quỳ đầy mặt đất, trái tim thắt lại.



Tất cả mọi người đều đang đợi quyết định của Cảnh Dung!



Thật lâu sau ——



Cảnh Dung: "Được, năm ngày thì năm ngày. Sau năm ngày, chúng ta cần phải rời thành."



Tất cả đều thở dài nhẹ nhõm!



Trong lòng Kỷ Vân Thư cũng cảm thấy thư thái hơn.



Phòng Minh Tam vẫn liên tục dập đầu nói lời cảm tạ.



"Tạ vương gia."



~~~Hết chương 391~~~