Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt
Chương 65 : Bổn vương chỉ tin Kỷ tiên sinh
Ngày đăng: 18:39 30/04/20
Edit & Dịch: Emily Ton.
Cảnh Dung vẫn quần áo nhẹ nhàng như cũ, mày kiếm mắt sáng. Những bước đi phảng phất mang theo cảm giác khẩn trương xúc động lòng người.
Bộ dáng ngả ngớn thường thấy, giờ phút này, được thay bằng bộ mặt đứng đắn trang nghiêm.
Từ bên ngoài tiến vào, ánh mắt nhìn thẳng vào tầm mắt của Kỷ Vân Thư. Đôi mắt hắn tràn ngập sự ấm áp mặc dù chúng dường như đã bị đóng băng từ ánh nhìn của Kỷ Vân Thư.
Tiểu thư sinh, mặc dù ngươi vẫn luôn đông lạnh như sương đối bổn Vương, nhưng bổn Vương sẽ khiến ngươi ấm áp như một ngày mùa hè.
Hắn di chuyển ánh mắt, đi đến bên người Giang phu nhân.
Lông mày nhướng lên, nói với Giang phu nhân: "Nếu như bổn Vương hạ lệnh, không cho phép ngươi mang hài cốt về, ta muốn biết, ngươi cũng sẽ bẩm báo bổn Vương với Đại Lý Tự hay không?"
Trong giọng nói, mang theo một chút trọng lượng nặng nề.
Giang phu nhân sửng sốt, không thể phản ứng lại?
Chỉ thấy Huyện thái gia giống như con chó mặt xệ*, lập tức chắp tay đi lên đón.
(*哈巴狗: search ra là chó pug hay chó mặt xệ) {Dịch: Emily Ton}
"Tham kiến Dung Vương."
"Dung Vương?" Giang phu nhân nói nhẹ ngoài miệng.
Bà ta đã sống ở kinh thành hai năm, tất nhiên biết có một vị nhân vật như vậy, chỉ là Dung Vương kia, không phải đã rời kinh nửa năm trước hay sao? Vì sao lại ở đây?
Vì thế......
"Dân phụ không biết Dung Vương ở đây, mong rằng thứ tội."
Bà ta vừa muốn hành đại lễ, đã bị Cảnh Dung ngăn lại: "Bổn vương đang ở bên ngoài, không cần giữ lễ tiết."
"Tạ...... Dung Vương!"
Giang phu nhân và đệ đệ bà ta, thoáng nhìn qua lẫn nhau.
Ân, gặp phải nhân vật khó giải quyết!
"Đúng hay không đúng, chờ sau khi điều tra rõ sự tình rồi nói tiếp. Tóm lại, nếu như Giang lão gia thật sự đã bị người giết hại, ta tin tưởng, Kỷ tiên sinh nhất định sẽ tìm ra hung phạm. Đến lúc đó, bổn vương cũng tuyệt đối sẽ không niệm tình Lý gia ba đời nguyên lão, mà nhân từ nương tay, khoan dung độ lượng."
Giọng nói uy nghiêm, đến nỗi Giang phu nhân và Lý Triệu đều hai mặt nhìn nhau.
Sau một lúc, Giang phu nhân mới thở một hơi, nói giọng hơi run: "Nếu Dung Vương đã hạ lệnh, dân phụ tất nhiên không dám nhiều lời nữa, vậy thỉnh Lưu đại nhân hãy mau chóng chấm dứt việc này."
Huyện thái gia tiến lên: "Đó là điều đương nhiên."
Giang phu nhân không quên hung hăng trừng mắt liếc nhìn Kỷ Vân Thư một cái, trong lòng bốc đầy lửa giận.
Cuối cùng, rất không cam lòng mang theo Lý triệu, cùng với hai nha đầu rời đi.
Phụ nhân kia, thật sự khó chơi!
Không thể không nói, những lúc như thế, vị Vương gia này, vẫn rất hữu dụng!
Nếu như không phải hắn xuất hiện, lần này, hài cốt đã bị Giang phu nhân mang đi.
Huyện thái gia giơ tay lau mồ hôi một phen, hai tay không có lực vẫy vẫy, thở dài: "Đã sớm nghe nói Giang phu nhân ngang ngược bá đạo, hôm nay thật sự đã cảm nhận được. Thật sự ỷ vào thế lực nhà mẹ đẻ của mình, ngay cả bản quan đều không làm gì được bà ta."
"Đó là vì ngươi vô dụng."
Cảnh Dung quăng cho hắn một câu.
Huyện thái gia co rút hai má!
Cảnh Dung nhìn về phía Kỷ Vân Thư, giọng điệu trầm ấm: "Kỷ tiên sinh, nếu bổn vương đã hạ lệnh tra rõ việc này, vụ án này cũng coi như đã treo ở trên đầu bổn vương, vậy phiền Kỷ tiên sinh nhanh chóng tìm ra hung phạm."
Nàng thấp cúi đầu: "Vâng, tiểu nhân nhất định nhanh chóng tra xét vụ này."
Hắn đang nhìn nàng chằm chằm, nhưng thấy nàng không có phản ứng nào, trong lòng dường như đang suy nghĩ chuyện gì.
"Ngươi có chuyện gì vậy?" Hắn hỏi.
"Tiểu nhân đang suy nghĩ, trước đó hai ngày vị Thất thúc kia, đích xác đã tới đi tìm ta, cũng nói rằng lão đã nhìn thấy Giang phu nhân và đệ đệ bà ta chôn thi thể."
"Nhưng...... người đã chết." Cảnh Dung nói.