Nữ Nhân Của Thị Trưởng

Chương 12 : Uống rượu

Ngày đăng: 02:17 19/04/20


Tô Ninh vừa thấy dãy số trên điện thoại di động, cô thoáng cái liền nhận ra, đoạn số đặc biệt như thế, khó trách cô xem một lần liền nhớ kỹ. Tô Ninh hướng về phía Phương Đào cười xin lỗi liền tiếp nghe điện thoại.



“Alo.” Tô Ninh thử tính hướng về phía điện thoại nói ra.



“Là tôi, phá giấc ngủ em sao?” Điện thoại đối diện truyền đến giọng nữ trong trẻo, lạnh lùng.



Tô Ninh nghe thấy giọng thị trưởng, cô thấy Phương Đào còn đứng tại trước người, liền đi xa vài bước.”Tiêu thị trưởng, có chuyện gì sao?” Tô Ninh tận lực đem thanh âm áp trầm thấp, cô không muốn để Phương Đào biết rõ người gọi điện thoại cho mình là ai.



“Tôi ở khách sạn Giang Chi Vịnh, em nếu không có chuyện gì thì tới đây a.” Giọng Tiêu Ý Hàn không có nửa điểm cảm tình, cái này vốn nên là một câu hỏi thăm, tại nàng trong miệng nói ra lại thành như mệnh lệnh.



Tô Ninh nghe xong ngây ngẩn cả người, đã trễ như vậy, lại kêu cô đi ra cùng? trong đầu cô lập tức hồi tưởng một đêm kia bị ép làm gối dựa, chẳng lẽ lại uống rượu rồi? Tô Ninh nghĩ đến, chính là, hiện tại cô đã không còn là nhân viên của Giang Chi Vịnh a.



Tô Ninh trầm mặc vài giây đồng hồ, sau có chút khó xử:”Em…” Cô thật đúng là cảm thấy không thể cự tuyệt thị trưởng, người này hôm qua mới mua cho cô điện thoại, đêm nay có chuyện tìm mình liền trực tiếp cự tuyệt, thật đúng là không tốt lắm.



“Không tiện sao? vậy thôi.” Người bên kia điện thoại hiển nhiên không muốn nhiều lời, rõ ràng đang muốn cúp máy.



“Không phải, không phải, tiện a”.Tô Ninh thấy thị trưởng muốn cúp máy cô vội lên tiếng.



“Em tới ngay.” Tô Ninh nho nhỏ thanh âm bồi thêm một câu, cô như thế nào cảm giác có chút là lạ.



Tiêu Ý Hàn đem số phòng nói cho Tô Ninh liền cúp điện thoại, Tô Ninh nắm tay quay đầu nhìn Phương Đào, trong lòng nghĩ đến đêm nay như thế nào phát sinh nhiều chuyện như vậy.



“Anh Đào,mthật xin lỗi, em có chút việc gấp phải đi.” Tô Ninh nhìn Phương Đào vẻ mặt áy náy nói
Tô Ninh nghe lời đi đến bàn trà, ngồi một mình trên ghế salon, dù gặp mặt đã qua vài lần, Tô Ninh vẫn cảm thấy khẩn trương, cộng thêm vừa rồi của mình luống cuống, cô càng cảm thấy khắp nơi không thoải mái.



Tiêu Ý Hàn cầm lấy một cái ly, đem chút ít rượu đỏ đổ vào, theo trước mặt Tô Ninh nhẹ nói:”Đến, uống cùng tôi một ly.”



Tô Ninh ngẩng đầu nhìn thị trưởng lại nhìn nhìn ly rượu, cô vốn muốn hỏi thị trưởng tìm cô tới là làm cái gì, nhưng khi nhìn thị trưởng cô thấy không cần hỏi, người này nhất định là lại uống rượu. Tô Ninh nhìn cái ly một hồi, trong lòng nghĩ ba ba nói rượu đỏ không nhiều lắm cồn, đã không nhiều lắm cồn, coi như là nhờ uống rượu hòa hoãn tâm tình đang khẩn trương.



Tô Ninh bưng ly rượu lên cụng ly với thị trưởng một cái, liền đưa lên cổ uống phân nửa, một cổ vi ngọt cay độc cảm giác theo cổ họng của cô đi xuống dạ dày, Tô Ninh cau mày nhìn về phía thị trưởng, này biểu lộ như là đang nói:”rượu khó uống như vậy, làm sao chị mỗi lần đều uống say sưa.”



“Em không hỏi tôi vì cái gì muộn như vậy bảo em tới sao?” Tiêu Ý Hàn thấy cô bé đáng yêu, nàng ưu nhã dựa tại trên ghế salon hỏi.



Tô Ninh thấy thị trưởng như vậy thoải mái, cô cũng có chút nhích lại gần thân thể, nhấp thoáng cái môi mở miệng hỏi:”Vậy, là vì cái gì?”



“Haha…”Tiêu Ý Hàn bị bộ dạng của cô bé trêu chọc nở nụ cười, thật đúng là ngoan ngoãn, làm cho nàng càng muốn trêu.



Tô Ninh thấy thị trưởng tỏ ra biểu lộ “ngươi rất buồn cười “, cô có chút không tự nhiên thay đổi tư thế ngồi, nhỏ giọng nói:” Chị là thị trưởng, tuy em không phải thuộc hạ của chị, chính là chị trông coi thành phố Giang Vịnh, mà em lại là Giang Vịnh thị dân, cho nên em cũng đành nghe lời chị.”



Tiêu Ý Hàn nhướng mi hỏi:”A? Em là vì vậy cho nên mỗi lần đều xuất hiện ở trước mặt của tôi?” Tiêu Ý Hàn nghĩ đến qua cô bé sẽ không cự tuyệt nàng bất luận cái gì yêu cầu, nhưng nàng không có nghĩ tới cô bé sẽ nghĩ như thế “Ngu ngốc”.



“Ưhm” Tô Ninh nhẹ gật đầu, cô thấy trong ly thị trưởng không có rượu, liền đứng dậy rót vào một ít.



Tiêu Ý Hàn thấy Tô Ninh lại muốn uống, nàng mỉm cười gật đầu. Tô Ninh là người rất dễ dàng thỏa mãn, cô nhìn thị trưởng gật đầu, liền vui vẻ rót cho mình một ít rượu, bởi vì cô vừa rồi uống quá nhanh, cho nên cảm thấy rượu này có chút cay, nhưng là bây giờ dư vị để lại, cảm thấy rượu này kỳ thật cũng uống rất ngon.