Nữ Nhân Của Thị Trưởng
Chương 3 : Gia đình Tô Ninh
Ngày đăng: 02:17 19/04/20
Bởi vì Tô Ninh không tính là nhân viên chính thức của khách sạn, cho nên cô cũng không ở tại kí túc xá của nhân viên. Đường phố Giang Vịnh không tính là rộng lớn, anh ninh đều rất tốt, cô cũng không lo lắng đi đường một mình ban đêm. Tô Ninh thay quần áo đơn giản, cùng đồng nghiệp bắt chuyện qua liền vội nhanh chóng đi ra cửa xoay, không biết sao mấy giờ công tác này làm cho trong lòng nàng có cảm giác rất bị đè nén.
Đi ra cửa xoay, gió nhẹ thổi tới từ từ, Tô Ninh thật to thở dài một hơi, cô khẽ cúi đầu, không tự giác cười khổ.
“Ninh Ninh.” Đang lúc Tô Ninh nhìn xung quanh, giọng một nam thanh niên truyền đến. Cô nghe tiếng nhìn lại, liền thấy được cách đối diện 10 mét một dáng người cao lớn, cô vui vẻ phất phất tay, vứt bỏ suy nghĩ đang miên man trong đầu, hướng phía nam thanh niên đi tới, vừa đi trong lòng cô vừa tự cười chính mình, một nhân vật với thân phận cao như thị trưởng thì làm sao lại để ý tới một người dân nhỏ bé hiếu kì như cô được.
Mặc dù nghĩ vậy, nhưng Tô Ninh cứ không thể khống chế bản thân không ngừng nhìn quanh phía dưới, cô muốn nhìn xem đoàn xe có phải là đã rời đi…
“Hôm nay về muộn a?” nam thanh niên rất tự nhiên tiếp nhận túi xách từ tay Tô Ninh, nắm hai vai của nàng đi thẳng về phía trước.
“Đúng vậy, hôm nay em đứng trực phòng.” Tô Ninh bên cạnh đáp lời, từ trong túi tiền lấy điện thoại di động ra đưa cho nam thanh niên nói:”Trả lại cho anh, hiện tại công tác cũng coi như ổn định, không dùng đến.”
“Cho em dùng a, mấy ngày nữa anh lại mua cái mới”.
“Thật không dùng, nếu cần em tự dùng tiền của mình mua.” Tô Ninh đưa di động nhét vào tay nam thanh niên, rất chân thành nói.
“ok! Anh đành thu lại vậy.” Nam thanh niên thấy Tô Ninh muốn nổi giận, vội vàng nói ra.
Nam thanh niên tên gọi Phương Đào, năm nay 26 tuổi, cùng Tô Ninh là hàng xóm, hai nhà quan hệ rất tốt, từ nhỏ đến lớn Phương Đào luôn dùng thân phận anh trai đại làm bạn bên cạnh Tô Ninh. Công tác của hắn là ở Giang Chi Vịnh khách sạn làm trưởng phòng kinh doanh, công việc thanh nhàn mà lương cũng khá, công việc làm thêm của Tô Ninh cũng là do hắn giới thiệu, khách sạn Giang Chi Vịnh trả lương cho nhân viên cũng không chút nào keo kiệt, mặc dù chỉ là làm thêm dịp nghỉ hè, tiền lương so với nơi khác cũng cao hơn rất nhiều.
Tô Ninh là một sinh viên năm hai, bởi vì gia cảnh cũng không giàu có, mỗi kì nghỉ đông và nghỉ hè cô nhất định sẽ đi làm thêm, một là trợ cấp gia dụng, hai cũng vì kiếm chút ít học phí.
Tô Ninh ăn mặc đơn giản, mang theo túi xách ra ngoài, vẫn chưa tới giữa trưa, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên trên người, chút ít bực bội trong lòng cô cũng nhanh tiêu biến mất.
Tô Ninh vẫn luôn đi bộ đến chỗ làm, không nhanh không chậm, đi 15 phút thì đến nơi. Cô gọi điện thoại cho bạn học, nghe bạn học phàn nàn, đành nói vài câu an ủi.
Đến khách sạn thay xong đồng phục, Tô Ninh mới biết được tổng giám đốc tạm thời đến khách sạn kiểm tra, quản lí nhân viên lớn nhỏ đều như sắp ra trận, mọi người đều tập trung lại chờ nghe phát biểu. Tô Ninh bất đắc dĩ đứng ở trong phòng nghỉ, trong lòng thầm nghĩ, thật sự là ‘ bề trên hạ miệng, phía dưới chạy gãy chân a…’
Mắt thấy đã tới thời gian làm việc, nữ quản lý mới triệu tập mọi người lại. Gần như tất cả nhân viên phục vụ đều ở trong sảnh lầu một, đứng nghe quản lí giảng đến một tiếng đồng hồ, sau đó đều tự tản đi chuẩn bị buổi tối “Chiến đấu”.
Đêm nay qua coi như nhanh, Tô Ninh cùng vài người tại lầu hai nghiêm túc trực bàn, ở đây là khách sạn nhà hàng sang trọng, thực khách tới cũng đều tương đối là có tiền có địa vị, ngoại trừ một vài khách cá biệt hay bắt bẻ, còn những khách khác đều thật là có tố chất, cho nên phục vụ cũng sẽ không quá cực khổ. Tương đối mà nói Tô Ninh thích trực bàn, có thể tới đi trở về, không giống trực phòng kín, cần phải đứng ở một bên nhìn khách ăn cơm, đến khi khách rời tiệc mới xong..
Lúc sau, Tiêu Ý Hàn tới đây đã hơn 10 giờ tối, khách ngoài sảnh lớn còn lại không nhiều, Tô Ninh đang theo lao công cùng làm vệ sinh lần cuối ở lầu hai, mỗi ngày lúc này tất cả mọi người đều cực kỳ nhiệt tình, bởi vì 10 giờ rưỡi có thể ra về.
Lúc Tô Ninh trông thấy thị trưởng đại nhân, cô đang từ lầu hai xoay người đi xuống dưới, đến bậc thang cuối, cô theo thói quen ngẩng đầu nhìn thẳng phía trước. Đập vào mắt là ba người, một nữ hai nam theo cửa xoay đi tới, Tô Ninh vô thức dừng lại, lui về sau một bước đứng yên nhìn về phía trước.
Đây là lần thứ hai cô nhìn thấy thị trưởng, Tô Ninh không khỏi nhớ tới chuyện xảy ra trong buồng vệ sinh đêm đó, khi cô va phải và ngã vào ngực của người phụ nữ này,
Lúc Tô Ninh thẳng mắt nhìn phía trước ngẩn người nghĩ, Tiêu Ý Hàn đã qua đại sảnh đi đến thang máy.
Đột nhiên thị trưởng dừng bước, nàng nghiêng đầu nhìn Tô Ninh nhẹ nhíu mày, rồi hướng phía Tô Ninh mà đi tới, hai người đàn ông theo sau nàng thì vẫn đứng nguyên tại chỗ.