Nữ Nhân Của Thị Trưởng

Chương 33 : Lần đầu thân mật (2)

Ngày đăng: 02:17 19/04/20


Đồ ngủ Tiêu Ý Hàn chuẩn bị cho Tô Ninh có chút rộng thùng thình, cổ áo vốn đã rộng, sau khi bị nàng cởi bỏ một nút áo, hơn nửa bộ ngực trắng mịn của Tô Ninh liền lộ ra ngoài. Trong phòng mặc dù tối đen nhìn không rõ lắm, nhưng nàng có thể cảm giác được da thịt mềm mại non nớt rất chân thật, thoải mái đến mức không nghĩ rời đi…



Bởi vì một cánh tay bị thương không thể động, mà chỉ có một tay tập trung làm “Chuyện xấu”, Tiêu Ý Hàn cơ hồ là giao toàn bộ sức nặng cơ thể đè trên người Tô Ninh, may là nàng cũng không nặng lắm, bằng không chắc sẽ đè chết Tô Ninh cũng nên…



Tiêu Ý Hàn lấy tay lướt qua bầu ngực mềm mại của Tô Ninh. Khi nàng lần mò muốn cởi tiếp hai nút áo nữa thì người phía dưới có chút vặn vẹo thân thể, đi theo rung động thanh âm vang lên:”Đừng…..”, cầm tay của nàng lại, ngăn trở động tác kế tiếp của nàng.



Cảm giác được Tô Ninh kháng cự, Tiêu Ý Hàn dừng động tác, như vậy tư thế thật sự là làm cho nàng không thoải mái, nàng nhìn Tô Ninh, một lần nữa nằm nghiêng tại trên giường, sau liền đem tay mạnh dạn đặt ở ngực Tô Ninh..



“Chị, chị có phải hay không đã uống rượu?” Giọng Tô Ninh truyền bên tai, Tiêu Ý Hàn ngẩng đầu, nàng cảm thấy kỳ quái, Tô Ninh như thế nào đột nhiên hỏi ra vấn đề như vậy.



“Nơi này là bệnh viện, tôi làm sao có thể uống rượu?” Tiêu Ý Hàn nói, tiếp theo nàng lại hỏi:”Chẳng lẽ trên người của tôi có mùi rượu?” Nói xong nàng còn cúi đầu ngửi ngửi quần áo của mình…



“Không phải.” Tô Ninh lắc đầu, nhỏ giọng nói:”Chỉ là, mỗi lần chị uống rượu đều sẽ khi dễ em..”



“Ha ha…” Tiêu Ý Hàn cười, nàng đương nhiên biết Tô Ninh nói “Khi dễ” là có ý gì, nàng cảm thấy Tô Ninh như vậy thật đáng yêu. Nàng rút tay ra khỏi lòng bàn tay Tô Ninh, sờ lên mặt, sát gần nàng hỏi:”Em cảm thấy tôi giống bộ dạng say rượu sao?”



Tô Ninh thấy thị trưởng sờ lên mặt của mình, cô cũng không dám cử động, dùng hai tay lấy chăn mền trùm lên tận cổ, chỉ chừa ra cái đầu, mở to mắt nhìn thị trưởng, cũng không nói chuyện.




Cô “A” Một tiếng, tỏ vẻ hiểu chuyện, liền bắt đầu ăn bữa sáng…



Khi hộ lí đi ra ngoài, Tô Ninh còn chưa ăn xong bữa sáng, cửa phòng bệnh liền bị gõ vang, cô ngừng lại trong tay động tác cùng thị trưởng đại nhân nhìn ra cửa, liền nhìn thấy một người đàn ông, cái đầu quấn dày đặc băng gạc, mặt lộ vẻ khẩn trương tiến đến….



Tô Ninh nhận thức người này, là người thường thường xuất hiện bên người thị trưởng, bí thư Giang Minh Kiệt. hắn đi đến trước sopha, trông thấy Tô Ninh hắn đầu tiên là sững sờ, rồi lập tức liền giấu đi kinh ngạc nhìn thị trưởng đại nhân, hô:”Tiêu thị trưởng…”



Tiêu Ý Hàn nhìn thấy người tới, nàng nhíu mày không nhanh không chậm uống nửa ly sữa nóng, giật một cái khăn giấy lau miệng, mới vịn cánh tay bị thương, rất có uy nghiêm tựa ở trên ghế sopha giương mắt nhìn người trước mặt.



Tô Ninh trông thấy trên đầu Giang Minh Kiệt cũng quấn dày đặc băng gạc, cô liền cũng đoán ra được chút chuyện, lúc ấy nhất định là hắn lái xe. Cô lại quay đầu nhìn thoáng qua thị trưởng, cảm giác hai người đang nói việc công, liền cũng không để ý tiếp tục ăn bữa sáng của mình.



Giang Minh Kiệt thấy thị trưởng nhìn mình, hắn đầu tiên là nhìn thoáng qua Tô Ninh có chút muốn nói lại thôi, hắn biết rõ Tô tiểu thư là bạn của thị trưởng, hai người vô cùng thân, chính là hắn không xác định chuyện hắn cần nói, Tiêu thị trưởng có đồng ý hay không để người khác nghe được…



Tiêu Ý Hàn xem xét liền biết rõ Giang Minh Kiệt trong nội tâm suy nghĩ cái gì, hắn không mở miệng nàng cũng không sốt ruột, một lần nữa bưng lên ly sữa một bên uống một bên mắt ôn nhu nhìn xem Tô Ninh ăn sáng.



Nhìn Tô Ninh uống hết sữa, nàng mới ung dung nói với Tô Ninh:”Không còn sớm, em nhanh đi trường học a?” nàng chỉ chỉ cái túi:”Trong túi có tiền, em tự đi lấy một ít.” Nhìn vẻ mặt Tô Ninh khi nghe thấy tiền có chút mất hứng lại nói tiếp:”thôi được rồi, em cứ dùng tiền của mình đi vậy.”