Nữ Nhân Của Thị Trưởng

Chương 44 : Lưỡng tình tương duyệt

Ngày đăng: 02:17 19/04/20


“Nhưng mà, chị cũng dời qua đây, như vậy có thể chứ?” Tô Ninh đột nhiên chú ý tới lời nói của thị trưởng, từ trong ngực thị trưởng ngẩng đầu nhìn nàng hỏi.



Tiêu Ý Hàn vuốt tóc Tô Ninh, nhẹ nhàng hôn trán của cô, ánh mắt dịu dàng nhìn cô nói:”Có cái gì không thể? Chẳng lẽ em không muốn sao?” Vừa nói nàng còn nhíu mày.



Tô Ninh mở to mắt vô tội nhìn thị trưởng, cô lắc đầu:”Không phải, em như thế nào lại không muốn?” Nói dứt lời Tô Ninh vùi đầu vào ngực Tiêu Ý Hàn, buồn bực thanh âm nói:”Em yêu thích ở cùng chỗ này với chị…” Đúng vậy, Tô Ninh yêu thích ở chung với Tiêu Ý Hàn, bất luận Tiêu Ý Hàn bình thường là một thị trưởng cao ngạo, hay hiện tại là một người yêu dịu dàng đang cười với cô đầy ôn nhu, như thế nào cô cũng đều thực tâm yêu thích.



“Em thích ở cùng tôi là tốt rồi.” Tiêu Ý Hàn thì thầm nói, nàng tắt đèn đầu giường, thay đổi tư thế cho thoải mái rồi ôm Tô Ninh nằm trong chăn. Lúc này, trong phòng chỉ có ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào, Tiêu Ý Hàn nghe tiếng hít thở đều đều của người trong ngực, Tiêu Ý Hàn lại như trở về thiếu nữ tuổi thanh xuân, chính là cảm giác về mối tình đầu tốt đẹp tại quanh quẩn trong lòng nàng.



“Em mệt sao?” Một lát sau, Tiêu Ý Hàn nhẹ nói.



“Không có.” Tô Ninh trong ngực nàng cũng nhỏ giọng đáp lại.



“phòng em ở tổng cộng mấy người?” Tiêu Ý Hàn thấy Tô Ninh không có bối rối, nhẹ giọng hỏi đến cuộc sống trong trường cô.



Tô Ninh lại khẽ cử động thân thể, đây là lần thứ hai, hai người cùng giường, nhưng lại là lần đầu tiên, cô thanh tỉnh trạng thái cùng thị trưởng đại nhân nằm sát vào nhau gần như vậy. Cô có chút khẩn trương, theo tư thế đang nằm vươn cánh tay vòng qua eo thị trưởng, sau mới trả lời:”Bốn người, có một học tỷ không thường trở về ở, bình thường chỉ có em, Dịch Dương cùng Na Na ba người.”



Tiêu Ý Hàn:”A” một tiếng, nàng thấy Tô Ninh chủ động ôm eo của mình liền lấy tay sờ lên bàn tay mềm mại của Tô Ninh, nhẹ nhàng nắm. Đi theo còn đem ra kết luận nói:”Ừ, vậy em quả thật có chút ảnh hưởng tới chuyện người khác a..”



“Huhm?” Nghe thị trưởng nói Tô Ninh hơi nhíu lông mày, trong bóng tối ngẩng lên nhìn qua thị trưởng.
“Hàn… Đừng.. Đừng như vậy, em thật là khó chịu..” Tô Ninh giương miệng mấy lần mới cố gắng nói ra được, cô thực sợ sẽ tràn ra thanh âm làm cho người xấu hổ, cô nói không nên lời cảm giác của mình lúc này, cô nghĩ ngăn cản thị trưởng đại nhân, làm cho nàng dừng lại, lại tựa hồ như không phải, muốn làm cho Ý Hàn tăng thêm chút khí lực, mạnh tiến một bước trấn an chính mình.



Tiêu Ý Hàn buông lỏng ra, ôm ấp bờ vai Tô Ninh, có chút không thể chờ đợi được tiến vào trong áo ngủ Tô Ninh, tay tìm đến dán sát vào hai bầu vú đang làm cho nàng gần như điên cuồng. Nàng một bên lấy tay nhu hòa thoáng vuốt ve nhẹ xoa nó, một bên miệng tiến đến tai Tô Ninh nói:”Ninh Ninh, em cảm giác được phải không? Đây cũng là lưỡng tình tương duyệt, cho nên thân thể của em mới có thể trở nên mẫn cảm như thế.”



Âm thanh thị trưởng hết sức mị hoặc truyền bên tai Tô Ninh, cô cắn môi dưới cố gắng khống chế chính mình, nghiêng đầu sang bên không nói lời nào, cô thật muốn nói cho thị trưởng đại nhân:” Chị mau dừng lại ở đây đi…” Nhưng cô nói không nên lời, cô không xác định được mình chính xác là muốn hay không..



Tay Tiêu Ý Hàn như trước vẫn đặt ở trên ngực Tô Ninh. Ngón tay nàng xoay tròn quanh nụ hoa, mà môi của nàng cũng không nhàn rỗi ngậm lấy vành tai Tô Ninh.



“Hàn, chị như vậy, em thật sự cảm giác rất khó chịu…” Tô Ninh nghiêng đầu tránh né đôi môi mềm mại hơi nóng của thị trưởng, cô cọ xát lỗ tai vài cái lên gối có chút khẩn cầu nói.



Tiêu Ý Hàn không trả lời, nàng nhìn ra được Tô Ninh động tình, chỉ là nàng không dừng lại được. Nàng đã ở tuổi này, lại cùng Lục Hạo Vũ thường xuyên ở riêng. Dựa trên sinh lý mà nói nàng đã nhẫn đủ lâu rồi, thật vất vả gặp được người nàng yêu mến, dục vọng cơ hồ bị nàng áp chế đến cực hạn giờ như lũ bất ngờ bộc phát chuyển đến ào ạt.



Tiêu Ý Hàn thấy Tô Ninh khó chịu, nàng dừng động tác, thoáng kéo ra khoảng cách hai người cúi tại trên người Tô Ninh có chút thở dốc nói:”Ninh Ninh, chúng ta cũng làm chuyện mà hai cô bạn của em cùng làm, có được không?”



Đây là lần đầu tiên thị trưởng đại nhân không có cường thế, hỏi thăm ý kiến Tô Ninh. Tô Ninh hướng mắt lên, cô cố gắng muốn nhìn vẻ mặt thị trưởng, đáng tiếc ánh trăng quá mờ, chỉ có thể lờ mờ trông thấy chút ít hình dáng của nàng.



Tô Ninh không gật đầu cũng không có nói chuyện, cô đã là sinh viên năm ba, cô đương nhiên biết rõ thị trưởng đại nhân muốn làm cái gì. Hơn nữa đã đến lúc này cô còn có thể cự tuyệt sao? tối thiểu lòng của cô là muốn, nhưng mà không biết vì cái gì cô cảm thấy có chút sợ…….