Nữ Nhân, Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm
Chương 112 : Cướp bóc Quái Y Sơn Trang
Ngày đăng: 13:12 18/04/20
Cướp bóc Quái Y Sơn Trang
Ở phủ Thừa Tướng mấy ngày, Thẩm Thiển Mạch cảm thấy rất không thú vị.
Thẩm Thiển Ngữ cùng Doãn U Lan bị nàng hù dọa, vậy mà cũng không đến tìm nàng gây phiền toái. Thẩm Thiển Tâm cũng không biết là do lần trước bị mình hù sợ hay là do vội vàng chuẩn bị cho Bách gia yến, cũng không thấy tới nơi này. Thẩm Lăng Vân lại càng không muốn lãng phí thời gian trên người nữ nhi có tướng mạo bình thường, ngu dốt kém cỏi, cái gì cũng không biết như nàng.
"Thiên Thiên, tiểu thư ta muốn đi ra ngoài một chuyến." Thẩm Thiển Mạch thay nam trang, đeo khăn che mặt, nói với Thiên Thiên.
"Tiểu thư muốn đi đâu? Tại sao không dẫn theo Thiên Thiên cùng đi?" Thiên Thiên uất ức nhìn Thẩm Thiển Mạch. Từ nhỏ đến lớn, tiểu thư đi nơi nào cũng sẽ dẫn nàng theo, hôm nay lại muốn nàng một mình lưu lại ở phủ Thừa Tướng.
"Ta muốn đi tìm Tất lão đầu ‘mượn’ chút thuốc. Gần đây cứ phải ở phủ Thừa Tướng, sợ rằng hôm nay không đi thì sẽ không có cơ hội đi gặp Tất lão đầu, nên ta phải lấy thêm một chút, dẫn theo em cũng không dễ dàng." Thẩm Thiển Mạch điểm một cái vào mũi Thiên Thiên nói.
Tất lăo đầu vì muốn bắt Ma Cung thiếu chủ là nàng, mà chuẩn bị không ít cỗ quan, thậm chí còn mời cao thủ tới bắt nàng, nhưng vì nàng có võ nghệ cao cường, khinh công hơn người, nên mỗi lần đều đào thoát.
Chỉ là lúc này không thể so với ngày thường, nàng ăn Dịch Dung Đan, phải ba tháng sau mới có thể lộ ra diện mạo như cũ, cho nên phải mang theo khăn che mặt đi trộm thuốc, hơn nữa tốt nhất là không bị Tất lão đầu phát hiện, nếu dẫn Thiên Thiên theo thì sẽ có chút phiền toái.
"Dẫn Thiên Thiên theo đi, có thể lấy thêm một chú. Nếu không tiểu thư không cầm được hết đâu!" Thiên Thiên nhất quyết không tha, tiếp tục nắm tay Thẩm Thiển Mạch nói.
"Ta chuẩn bị bọc quần áo rồi. Thiên Thiên, em ngoan ngoãn ở phủ Thừa Tướng, nếu những nữ nhân kia hoặc là phụ thân đến tìm ta, thì em nói ta đang ngủ." Thẩm Thiển Mạch quyết định không dẫn theo Thiên Thiên, cầm bọc quần áo, đeo khăn che mặt, nói với Thiên Thiên.
"Được rồi." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiên Thiên xụ xuống, chu môi ngồi ở trên giường, làm bộ dáng không cam lòng.
"Mặc kệ! Lão nhân gia ta nhất định phải bắt được tiểu tử thúi ghê tởm nhà ngươi!" Tất lão đầu nghe Thẩm Thiển Mạch nói mà cảm thấy nhức nhối, một năm cung cấp thuốc trị thương, tối thiểu cũng phải trên trăm bình thuốc, mặc dù việc trộm dược liệu của Thẩm Thiển Mạch ít hơn một chút so với việc cung cấp thuốc, nhưng đối với kẻ của nặng hơn người như Tất lão đầu, thì đó cũng coi như là tiền vốn rồi.
"Lời đồn đãi Ma Cung cung chủ thanh nhã vô song, như thế nào lại phải đeo khăn che mặt đây?" Mị Huyết nhìn nam tử trước mắt, chỉ cảm thấy một loại cảm giác quen thuộc, nhất là cặp mắt giảo hoạt kia, cực kỳ giống với cặp mắt của Thẩm Thiển Mạch.
Ra tay như điện, Mị Huyết mở khăn che mặt của Thẩm Thiển Mạch ra. Thẩm Thiển Mạch không nghĩ tới Mị Huyết không có ra tay đối phó nàng mà lại mở khăn che mặt của nàng, nhất thời không có phòng bị nên đã mắc bẫy của hắn.
Hai người bốn mắt nhìn nhau. Con ngươi của Thẩm Thiển Mạch mang theo vài phần buồn bực. Con ngươi của Mị Huyết lại mang theo vài phần chấn kinh cùng hứng thú.
"Nhìn đủ rồi sao?" Thẩm Thiển Mạch lạnh lùng mở miệng, ánh mắt nhìn Mị Huyết mang theo vài phần liều lĩnh cùng tự tin, "Nhìn đủ rồi thì nên ra tay thôi. Ta lại muốn nhìn một chút công phu thực sự của Mị Huyết lâu chủ."
"Ngươi đi đi." Mị Huyết nhẹ nhàng nói ở bên tai Thẩm Thiển Mạch. Hắn có đôi môi mê người, cặp mắt giống như một khối nam châm hấp dẫn bốn phía, hắn cứ như vậy không thèm quan tâm, nhưng lại mang theo vài phần tà mị.
"Ngươi nói cái gì?" Thẩm Thiển Mạch không thể tin nhìn Mị Huyết. Tất lão đầu có thể mời Mị Huyết, tất nhiên là hứa hẹn nhiều chỗ tốt cho Mị Huyết, nhưng Mị Huyết không đánh mà lại để nàng đi.
Nàng và Mị Huyết đã giao thủ. Công phu Mị Huyết ở phía trên nàng. Huống chi hôm nay nàng còn đeo một bao thuốc lớn, tất nhiên sẽ dễ bị hắn quản chế, nhưng vì sao hắn lại thả nàng đi.
"Còn không đi? Chẳng lẽ ngươi hi vọng Tất lão đầu nhìn thấy tướng mạo hiện giờ sao?" Mị Huyết nhíu mày nhìn nữ tử trước mắt, cười nói, "Ma Cung cung chủ, hoặc là, nữ nhi chính củaTướng môn?"
"Tốt. Thẩm Thiển Mạch ta nợ ngươi một phần nhân tình!" Thẩm Thiển Mạch suy nghĩ liên tục, nếu để cho Tất lão đầu nhìn thấy bộ dáng hiện tại của nàng, lấy thế lực của Quái Y Sơn Trang thì sẽ không khó để hỏi thăm được thân phận của nàng, đến lúc đó thân phận của cung chủ Ma Cung sẽ bị tiết lộ, vậy thì tình thế sẽ có biến. Nếu Mị Huyết cho nàng đi, vì sao nàng không đi.