Nữ Nhân, Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm
Chương 13 : Cha con gặp lại
Ngày đăng: 13:11 18/04/20
"Phụ thân." Giọng của Thẩm Thiển Mạch mang theo vài phần xa cách, con ngươi nhìn về phía Thẩm Lăng Vân có vài phần châm chọc, nhưng được che đậy bởi ánh mắt ôn hòa vô hại.
"Ngươi là Thiển Mạch?" Ánh mắt của Thẩm Lăng Vân khi chạm đến khuôn mặt bình thường của Thẩm Thiển Mạch thì mang theo mấy phần nghi ngờ.
"Phụ thân không biết Mạch Nhi sao?" Thẩm Thiển Mạch cố ý lộ ra dáng vẻ ngây thơ, đối với Thẩm Lăng Vân nói. Đáy lòng cũng xẹt qua một tia khinh thường cùng giễu cợt.
Nàng dĩ nhiên hiểu ánh mắt của Thẩm Lăng Vân. Thấy dung mạo của nàng bình thường như vậy, Thẩm Lăng Vân nhất định rất thất vọng, mất đi một con cờ có thể lợi dụng.
"Những năm này, dáng dấp so với khi còn bé một điểm cũng không giống nhau rồi." Trên mặt Thẩm Lăng Vân vẫn là ánh mắt từ ái như cũ, vươn tay vuốt ve mấy sợi tóc của Thẩm Thiển Mạch. Thế nào dáng dấp lại bình thường như vậy, dung mạo thế này thì làm sao đi hấp dẫn hoàng tử đây?
Từ trong đôi mắt từ ái của Thẩm Lăng Vân, Thẩm Thiển Mạch có thể thấy được sự thất vọng. Hắn làm sao có thể không thất vọng đây. Vốn cho là đệ nhất mỹ nhân sinh hạ nữ nhi thì nữ nhi cũng phải nghiêng nước nghiêng thành, nhưng ai biết dáng vẻ lại là như thế.
"Phụ thân ngại dáng dấp của Mạch Nhi không đẹp mắt bằng các tỷ tỷ sao?" Thẩm Thiển Mạch cố ý làm ra một bộ dáng đơn thuần bi thương, ngón tay thẳng tắp chỉ về hướng Thẩm Thiển Ngữ cùng Thẩm Thiển Tâm.
Thẩm Thiển Ngữ mặc dù có mấy phần không tốt, nhưng so với dung mạo hiện giờ của Thẩm Thiển Mạch thì cũng xuất sắc không ít. Mà Thẩm Thiển Tâm thì càng khỏi phải nói, vẻ mặt nhu nhược lại quyến rũ, mười phần là mỹ nhân.
"Làm sao có thể?" Thẩm Lăng Vân từ ái sờ tóc của Thẩm Thiển Mạch. Ông ngoại của Thẩm Thiển Mạch là Binh Bộ Thượng Thư, hắn không đắc tội nổi. Vì vậy hắn phải đối tốt với Thẩm Thiển Mạch hơn một chút.
Thẩm Lăng Vân dắt Thẩm Thiển Mạch vào phủ Thừa Tướng, ánh mắt tính toán nhìn về phía Thẩm Thiển Ngữ cùng Thẩm Thiển Tâm cũng nhiều hơn mấy phần. Thẩm Thiển Mạch đem tất cả thu hết vào mắt. Thứ nàng muốn, chính là Thẩm Lăng Vân chú ý tới điểm này.
Con cờ dùng được cũng không chỉ có một mình nàng. Thẩm Thiển Ngữ cùng Thẩm Thiển Tâm tuy là thứ xuất, nhưng rốt cuộc vẫn là nữ nhi của Thừa tướng. Dùng để làm con cờ kết thân chính trị, cũng không phải là không thể.
"Sau nàyem sẽ rõ ràng thôi." Thẩm Thiển Mạch giống như tỷ tỷ sờ đầu Thiên Thiên, gương mặt lộ vẻ yêu thương.
"Cung chủ." Một bóng dáng màu xanh rơi vào viện của Thẩm Thiển Mạch, nhưng không có bất kỳ người nào phát hiện hắn đến.
"Có tra được lai lịch của Mị huyết lâu không?" Thẩm Thiển Mạch liếc mắt một cái liền đứng bên Thiểnh thanh y nam tử, trên người nàng tản ra khí chất cao cao tại thượng, nhìn nàng bây giờ cùng cô gái ngây thơ vô hại mới vừa rồi tựa như hai người.
"Sênh Ca bất tài." Nam tử kia một thân thanh y, ngũ quan tương khảm như được đao khắc, vẻ mặt cùng khí chất đều lạnh lùng, cảm giác như chỉ cần đến gần một chút thì sẽ bị đóng băng, nhưng thái độ đối với Thẩm Thiển Mạch thì cung kính khác thường.
"Thôi. Chắc hẳn Mị huyết lâu sẽ đến tìm ta." Thẩm Thiển Mạch giơ tay áo, ý bảo Sênh Ca có thể rời đi, khóe miệng giương lên nụ cười cân nhắc.
Sênh Ca là Tả Hộ Pháp của Ma Cung, đặc biệt phụ trách dò thăm tin tức cùng ám sát. Mà nàng, là cung chủ Ma Cung.
Người đời đều biết cung chủ Ma Cung là một công tử thanh nhã vô song nhưng lại giết người không chớp mắt. Nhưng không ai biết, vị công tử này, lại là nữ nhi Tướng quân.
"Tiểu thư, lai lịch của Mị huyết lâu cũng lớn quá nha." Thiên Thiên thấy Sênh Ca cũng không có điều tra được lai lịch của Mị huyết lâu thì không thể không lên tiếng.
"Có thể cùng Ma Cung chạy song song trên giang hồ, sẽ đơn giản sao?" Vươn ngón tay như bạch ngọc, nhẹ nhàng sờ chóp mũi Thiên Thiên, Thẩm Thiển Mạch cười nói.
Đôi mắt đen tuyền để lộ ra một tia cân nhắc cùng giảo hoạt. Chắc hẳn Mị huyết lâu cùng hoàng thất của nước Thiên Mạc, Lâm Vị có liên quan gì đây. Nếu không, cần gì phải tới nước Kỳ Nguyệt đoạt vị.