Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 110 : Hại người không thành lại tự hại mình

Ngày đăng: 21:22 21/04/20


Tô Mạt không chút

hoang mang, quỳ xuống nói :“Lão gia, phu nhân, xin minh giám. Cái thứ

nét chữ này, muốn bắt chước thực dễ dàng. Giống ta ngu dốt như vậy, muốn bắt chước chữ mẫu của danh gia, cũng không khó. Huống chi là người

chuyên viết chữ? Trong phòng ta có đồ gì đó, không phải là của ta. Là

của Đỗ di nương cất giấu. Chắc chắn Di nương giận ta không nghe lời,

không nói với lão gia phu nhân, xin cho Di nương được bước vào chính

viện, còn không cho Di nương đem tiền tiêu vặt hàng tháng của ta đi bài

bạc uống rượu.Vì vậy nàng liền tức giận, phải làm phép hại ta.”



Vương phu nhân hừ lạnh :“ Nàng là nương của ngươi, như thế nào lại hại chính nữ nhi của mình.”



Tô Mạt cảm thấy cười lạnh, nương ? Đối với nữ nhi ruột đương nhiên sẽ

không như vậy, nhưng chính mình không phải nàng ta thân sinh .



Vương phu nhân còn có mặt mũi hỏi tới?



Nàng thản nhiên nói :“Lòng người khó dò, điều này thì phải hỏi di nương rồi.”
Vương phu nhân đem hình nhân hướng trong lòng Đỗ di nương quăng tới, “Đỗ di

nương, ngươi tại sao lại đi nguyền rủa đại tiểu thư cùng tam tiểu thư,

còn không mau thành thật khai báo ra.”



Đỗ di nương còn đang lơ mơ mở trừng mắt, vừa nghe xong liền há to miệng kinh ngạc, đang xảy ra chuyện gì?



Nàng ta hiển nhiên không hiểu rõ.



Tô Mạt lập tức đoán được, khẳng định là Đỗ di nương ở dãy nhà sau làm hình nhân, bị đám người của Vương phu nhân thấy, đi nói cho bà ta, Vương phu nhân liền nghĩ ra kế: một hòn đá ném hai chim.



Dù sao đối với

Vương phu nhân mà nói, làm cho Tô Nhân Vũ đánh Tô Mạt nữ nhi ruột của Cố Di nương, mới là làm cho nàng ta hả giận.



Đỗ di nương đồ ngốc

này, vốn chỉ là muốn nguyển rủa Tô Mạt, làm cho nàng nghe lời, làm cẩu

bị sai khuyến cho Tô Hinh Nhi, lại không nghĩ rằng bị người lợi dụng,

lập tức liền bò gối đến trước mặt Tô Nhân Vũ, còn bị người khác nói là

chính nàng ta nguyền rủa đại tiểu thư cùng tam tiểu thư.



Nàng ta xua tay không ngừng :“Không, không phải, không có chuyện đó.”