Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 103 : Khổ tâm suy nghĩ vì Tương Nghi

Ngày đăng: 22:24 21/04/20


Cửa sổ chạm hoa nửa mở, một luồng ánh mặt trời chiếu vào từ ngoài cửa sổ, một cô bé ngồi dựa vào cửa sổ, ánh sáng mặt trời chiếu trên mặt của nàng, da thịt trắng noãn càng sáng bóng như ngọc, mơ hồ lộ ra một chút màu hồng.



“Thu Hoa, cửa hang của muội làm ăn thật là tốt.” Cách một bàn trà, ngồi là Đại tiểu thư Dung gia Xuân Hoa, cầm một bộ thêu phẩm trong tay nhìn không rời mắt: “Kim chỉ của tam thẩm nương, cũng thật là tốt, yên mặc và tùng nghiễn cũng bị nàng mang ra ngoài, thêu rất sống động.”



Cô bé được gọi là Thu Hoa ngẩng đầu lên, một đôi mắt đen lúng liếng, vừa lớn vừa tròn, nàng khẽ mỉm cười: “Còn không phải đại thẩm nương quan tâm? Nếu không có các ngươi và một nhà Nhị thúc, ta và mẹ còn không biết sẽ luân lạc đến mức nào.”



Thu Hoa là tiểu thư Dung gia Giang Lăng, xếp hàng thứ tư, trên có ba người tỷ tỷ, đại tỷ Xuân Hoa là con vợ cả Dung đại phu nhân, nhị tỷ Hạ Hoa là Dung Nhị phu nhân sinh, tam tỷ Thục Hoa, là hài tử Dung gia Tam gia và Cổ di nương, cùng cha khác mẹ với Thu Hoa, ra đời cùng một ngày với Thu Hoa, chẳng qua là sớm một giờ.



Tổ huấn Dung gia nam tử tròn bốn mươi tuổi không con mới có thể cưới vợ bé, nhưng Cổ di nương này là cháu gái Dung lão phu nhân, nàng trong tối câu kết với Dung Tam gia, có bầu, ép Dung gia không có cách nào, chỉ có thể lấy lý do vợ Dung Tam gia Quý Thư Nương thành thân hai năm cũng không con, cho Cổ di nương vào Phủ.



Thật không nghĩ đến Cổ di nương mới vào phủ, bên này Quý Thư Nương lại tra ra mang bầu, qua hơn nửa năm Dung Tam gia một thê một Thiếp, mỗi người cũng sinh cho hắn một đứa con gái. Dung Tam gia háo sắc, con ngươi chỉ nhìn chằm chằm tiền, thấy Cổ di nương mang không ít vàng bạc tới, nổi tính phong lưu, không khỏi treo trái tim trên người nàng, mẹ con Thu Hoa sống ở Vân Uyển, không đánh thì mắng, xảy ra không ít chuyện, đã có ba bốn năm chưa từng đặt chân tới Vân Uyển, lại xem Bích Hoa Viên của Cổ di nương thành phòng chính.



Quý Thư Nương càng ngày càng gầy gò, còn bị Cổ di nương kia sỉ vả, mắt thấy người từ từ không được, Dung đại phu nhân và Dung Nhị phu nhân thương tiếc nàng, hai người một lòng giúp nàng, nâng đỡ nàng mở một gian Trân Lung phường ở Nghiễm Lăng, chuyên bán thêu phẩm và bản vẽ của Quý Thư Nương.



Theo xuất thân của Quý Thư Nương, vốn không gả vào Dung gia Giang Lăng, chỉ là nàng có tài danh, danh mãn Đại Chu, Dung lão thái gia thấy Tam nhi nhà mình vô sỉ không chịu nổi, muốn tìm một con dâu ôn nhu hiền thục tới khuyên can hắn, lại muốn mượn thông minh của con dâu, để cho Dung gia có nhiều nhân tài hơn, vì vậy chọn tới chọn lui, mới chọn trúng Quý Thư Nương.



Con dâu mà Dung lão thái gia coi trọng, Dung Tam gia cũng không quý trọng, hắn muốn không phải ôn nhu hiền thục, mà là sắc đẹp, thích nhất là nữ tử phóng đãng, chỉ cần người đàn bà nào ném tới ánh mắt quyến rũ, xương trên người hắn ngứa ngáy, toàn thân cũng mềm nhũn cả ra. Ngoại trừ Cổ di nương, sau đó hắn còn lấy Lý di nương, bên ngoài nuôi tình nhân, thiếu chút nữa làm Dung lão thái gia tức chết.




Thu Hoa gật đầu một cái: “Gia Mậu đại ca, huynh nói đúng.”



“Vậy chuyện huynh nói với muội, muội nghĩ xong chưa?” Gia Mậu không ngừng theo sát: “Muội có dám mở chi nhánh thứ hai phân không?”



Thu Hoa thẳng tắp nói: “Dám, có cái gì không dám? Chỉ cần có thể kiếm bạc, thì muội dám!”



Gia Mậu nở nụ cười: “Vậy mới đúng chứ, ta đây thay muội đi Hoa Dương tìm cách.”



“Huynh?” Xuân Hoa lấy làm kinh hãi: “Đại ca, Thu Hoa đi Hoa Dương mở chi nhánh, không phải là Nhị thẩm nương giúp nàng đi tìm cách?”



“Nhà mẹ nhị thẩm nương lại không thể so với nhà Ngoại Tổ chúng ta, Tiền gia Hoa Dương gả con gái ra ngoài thì là gả ra ngoài, còn giống ông ngoại bà ngoại chúng ta tiếp tục chú ý hay sao? Ngươi không thấy Nhị thẩm nương cũng chỉ hết năm mới về một lần, ngay cả Đoan Dương trung thu cũng chỉ phái quản sự về đưa chút quà tặng lễ thôi.” Gia Mậu mặt không biến sắc tim không đập nhanh, liều mạng kéo ra khỏi đủ loại lí do: “Nếu Nhị thẩm nương giúp Thu Hoa tìm cách cũng được, chẳng qua là đến lúc đó nàng chọn quản sự có thể tin cậy được không? Nếu là những kẻ qua mặt chủ, có tư tâm, từ trong kiếm bạc, đây là tiền mồ hôi nước mắt của tam thẩm nương đó!”



“Đại ca, chẳng lẽ huynh đã có chủ ý ?” Xuân Hoa nhìn thần sắc bình tĩnh của Gia Mậu, có chút kinh nghi: “Huynh ở Hoa Dương người nào quen thuộc dựa vào được hả?”



Gia Mậu gật đầu một cái: “Xuân Hoa, người này muội cũng biết, chúng ta là thân thích đó.”