Nữ Nhi Lạc Gia
Chương 107 : Nhà
Ngày đăng: 22:24 21/04/20
”Nghi muội muội!” Tiếng kêu nóng bỏng kèm theo một khuôn mặt tràn đầy nụ cười xuất hiện ở trước mặt Tương Nghi.
Tương Nghi sững sờ, sao Lâm Mậu Dung tới rồi hả? Nàng nhanh chóng bước lên nghênh đón: “Dung tỷ tỷ, tại sao cũng tới? Cũng không cho người đưa tin tới trước! Trong cửa hang của ta rất loạn, cái gì cũng không có chuẩn bị!”
Lâm Mậu Dung cười hì hì nói: “Không quan trọng không quan trọng, ta và mẹ chẳng qua là qua tới nhìn một chút. Ngươi đến Hoa Dương hai ngày rồi, cũng không tới thăm ta, hừ, ngươi không đến tìm ta, nhưng ta có thể tới tìm ngươi.”
Lâm phu nhân đã tới? Tương Nghi đi nhanh đến bên cạnh xe ngựa, màn che đã được vén lên, bên trong lộ ra gương mặt đoan chính của Lâm phu nhân. Tương Nghi vội vàng hành lễ: “Sao lại kinh động phu nhân?”
Lâm phu nhân cũng không xuống xe, chẳng qua là ở bên rèm xe ngựa nâng tay lên, nhìn Tương Nghi, khẽ mỉm cười: “Sao Lạc đại tiểu thư lại khách khí như vậy, đến Hoa Dương tự nhiên phải tới nhà chúng ta, hai ngày nay Chân nhi Dung nhi mong đợi mỗi ngày, cổ cũng kéo ra thật dài.”
“Nghi muội muội, đại ca ta đáng ghét nhất, giễu cợt ta và với Nhị ca là cổ vịt!” Lâm Mậu Dung bĩu môi đi tới, kéo tay Tương Nghi: “Chẳng qua ta chỉ là đến cửa hông bên xem mấy lần thôi!”
Trong lòng Tương Nghi tràn đầy áy náy, vội vàng nói: “Đã nhiều ngày nay ta bận nghĩ cách thanh lí cửa hàng, dọn ra, bắt đầu kinh doanh khác.”
Lâm phu nhân nhìn cửa hàng sau lưng Tương Nghi một chút, gật đầu một cái: “Ý tưởng này cũng không tệ, mấy cửa hang của ngươi, đầu tiên bán đồ cũng quá hỗn loạn, không bằng tinh tinh xảo đến mức làm xong một món, cũng có thể kiếm ra không ít bạc.”
“Phu nhân dạy dỗ đúng lắm.” Tương Nghi hết sức khiêm nhường thuận theo: “Thật là lời vàng ngọc.”
Thấy Tương Nghi hơi nhíu mày, Gia Mậu nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng noãn: “Tương Nghi, chúng ta tới giúp muội một tay.”
Lâm Mậu Dung đứng ở một bên nửa ngày, thấy mọi người cũng không nói chuyện với nàng, chịu lạnh nhạt, đụng cánh tay Tương Nghi: “Nghi muội muội, những người này là ai vậy?”
Tương Nghi thấy Lâm Mậu Dung và Lâm phu nhân đang nhìn mình, cũng rất áy náy, vừa mới còn nói lửa nóng với Lâm Mậu Dung, lúc này lại bỏ qua nàng, vội vàng giới thiệu với hai người bọn họ: “Vị này là biểu ca ta, Tam thiếu gia Dương gia Nghiễm Lăng, vị này là...” Nàng suy nghĩ một chút, có chút không giải thích được thân phận của Gia Mậu thế nào, bỗng nhiên nghe Bảo Trụ cướp lời: “ Đây là biểu đệ của ta, Dung gia Giang Lăng Đại thiếu gia.”
Lâm phu nhân ánh mắt sáng lên, Dương gia Nghiễm Lăng, Dung gia Giang Lăng, đây là thế gia đại tộc nổi danh, sao con em hai nhà này đồng loạt đến Hoa Dương rồi hả? Nàng hơi nở nụ cười, khóe miệng như có gió xuân phất qua: “Lạc đại tiểu thư, không bằng kêu hai vị thiếu gia đi trong phủ ta làm khách?” Nàng nhìn một chút hai chiếc xe ngựa ngừng ở ven đường, đưa tay chỉ: “Chiếc phía sau còn có nữ quyến?”
Bảo Trụ gật đầu một cái: “Biểu muội ta đều ở bên kia.”
“Cùng đi, cùng đi.” Lâm phu nhân hết sức thân thiện: “Dương Tam thiếu gia, Dung Đại thiếu gia, thật vất vả tới Hoa Dương một chuyến, cũng nên có người mang theo du ngoạn khắp nơi mới phải, đi phủ ta dùng cơm trước, ta lại để cho khuyển tử đi theo, mang bọn ngươi đi chơi đùa Hoa Dương, thế nào?”
Gia Mậu nhìn một cái Tương Nghi, cười ôn tồn như cũ: “Tương Nghi, muội vốn là phải đi trong phủ vị phu nhân này?”
Tương Nghi gật đầu một cái: “Phu quân Vị phu nhân này là Tri phủ Hoa Dương Lâm đại nhân.”
“À, ta biết rồi, ta nghe tổ mẫu Phương ma ma bên người nói qua, lầm thẩm án trước hình như là nhờ hắn.” Bảo Trụ gật đầu một cái: “Tốt lắm tốt lắm, chúng ta cũng sẽ không khách khí, đi trong phủ Lâm đại nhân quấy rầy một phen.”