Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 277 : Cảnh xuân tốt đẹp Tương Nghi lấy chồng

Ngày đăng: 22:26 21/04/20


Buổi sang tháng ba ngày xuân thật tốt, buổi sáng, hít một hơi thật sâu, tràn đầy hương vị ngọt ngào.



Tương Nghi lẳng lặng đứng trong viện, một chút cũng không có cảm thấy cảnh xuân sáng rỡ, ở trong mắt của nàng, khắp nơi đều là xám tro hiu quạnh, không có nửa phân sức sống.



Kể từ khi nàng biết không thể cùng với Gia Mậu, thế gian này sẽ không có cái gì đáng để vui vẻ nữa.



Trà Trang Thúy Diệp hết sức kiếm tiền, trà Minh Tiền mới ra một khắc cũng không dừng mang đến kinh thành, quan lại quyền quý vì uống được lá trà ngay cả Hoàng thượng cũng ca ngợi, sớm để tiền đặt cọc trong trà trang, không câu nệ giá cả cao thấp, nhất định phải để lại cho bọn họ mấy cân. Trà thô vận chuyển tới Bắc Địch cũng đang chuẩn bị chế tác, chờ Liên Kiều gả đi có thể cùng mang theo - - nhưng những chuyện này tuyệt không thể làm cho Tương Nghi cảm thấy vui mừng khôn xiết, ngược lại, nàng một ngày so với một ngày lo âu bất an.



Nàng lập tức sẽ phải thành thân với Lưu công tử kia, Tương Nghi nhịn không được run đứng lên, một tay bắt được nhánh cây, dùng sức lôi kéo, đóa hoa đầu cành tuôn rơi.



Lưu công tử hết sức thủ tín, đưa ngày thành thân đến rất nhanh, như nàng đã nói, ngày hôm đó cách cực kỳ gần, năm ngày sau sẽ là đại lễ kết hôn. Dương lão phu nhân thấy hôn kì thì vui vẻ không ngậm miệng được: "Này cũng quá nhanh rồi, Tương Nghi còn chưa kịp đặt mua đồ cưới."



Tương Nghi rầu rĩ không vui, nàng không nghĩ tới Dương lão phu nhân lúc này còn là cho thấy tư tâm, bà quan tâm Gia Mậu thắng được chăm sóc mình, vì Gia Mậu có thể dựa vào ý chỉ Hoàng hậu nương nương cưới vị Tiết đại tiểu thư kia, bà thà rằng cho mình gả cho một người căn bản không hiểu rõ.



Nhưng hy vọng Lưu công tử kia thật sự là người tâm địa nhân nghĩa, nếu đêm tân hôn hắn dám động thủ động cước với mình, mình dù liều mạng cũng sẽ không cho hắn thực hiện được.



"Lạc tiểu thư, lão phu nhân gọi ngài đi Ngọc Thúy Đường." Ngọc Trúc thở hổn hển chạy vào từ bên ngoài, thấy Tương Nghi đứng dưới tàng cây hoa, trên mặt lộ ra thần sắc vui vẻ: "Lão phu nhân mời Lạc tiểu thư đi nhìn một chút, xem xem đồ cưới đặt mua đầy đủ hết chưa."



Tương Nghi yên lặng thở dài một hơi, Dương lão phu nhân nhiệt tâm giúp mình đặt mua đồ cưới như vậy, chỉ sợ là muốn đền bù vì nàng không thể gả cho Gia Mậu, nhưng giờ nàng đối với đồ cưới kia đã không có hy vọng xa vời, đặt mua được ở đầy đủ hết thì thế nào, cũng không thể vãn cứu lòng tuyệt vọng của mình.




Đỡ Bảo Cầm đến Vũ Hoa Các, bên kia đang chuẩn bị mở tiệc, không có mấy người đến chúc mừng, chỉ vô cùng đơn giản xếp đặt hai bàn tiệc rượu, Lâm Mậu Dung đưa Bảo Cầm đến bên cạnh Dương lão phu nhân, chạy đi thật nhanh, thở hồng hộc đến nội viện, thấy Tương Nghi ngồi ở chỗ kia, Lâm Mậu Dung mạnh mẽ nhào tới, người săn sóc dâu kinh hãi, vội vàng kéo nàng ra: "Vị tiểu thư này, tân nương tử vừa mới định trang, ngươi đừng làm tổn hại trang dung nàng."



"Nghi muội muội..." Lâm Mậu Dung ôm lấy cánh tay Tương Nghi, vẻ mặt thương tiếc: "Ta biết rõ ngươi khổ sở, nhưng là ta cũng không biết phải an ủi ngươi thế nào."



Cuối cùng có một người biết rõ tâm ý mình, Tương Nghi kinh ngạc nhìn qua Lâm Mậu Dung, khóe miệng khẽ mở: "Dung tỷ tỷ, tỷ đừng an ủi ta, đại khái đây là mệnh của ta."



Lâm Mậu Dung yên lặng không nói gì ngồi ở chỗ kia, không biết nên mở miệng khuyên nàng thế nào, Tương Nghi cố gắng nặn ra tươi cười: "Không có việc gì không có việc gì, về sau sẽ tốt, ngược lại tỷ tự mình cố gắng, cũng đừng giống như ta, hồ đồ lập gia đình."



"Giờ lành sắp đến, tân nương tử chuẩn bị lên kiệu hoa!" Bên ngoài ầm ầm một mảnh, có người hô to gọi nhỏ: "Mau chuẩn bị tốt, chú rể đến đón dâu!"



Lâm Mậu Dung đỡ Tương Nghi đứng lên: "Nghi muội muội, ta đưa muội ra ngoài."



Nghe nói lần này người cõng Tương Nghi ra ngoài là Bảo Trụ, trong nội tâm Lâm Mậu Dung âm thầm mong đợi, nàng đã có một thời gian chưa thấy hắn, thực muốn nhân cơ hội này gặp mặt một lần.



Bảo Trụ đứng bên ngoài Vũ Hoa Các, thấy Tương Nghi trùm khăn voan đỏ được người từ bên trong bao vây đi ra, nhếch miệng cười cười, Tương Nghi đáng thương còn không biết, tới đón đâu là Gia Mậu, chờ đến lúc động phòng, không biết nàng sẽ ngạc nhiên mừng rỡ thế nào, chỉ sợ là ngay cả lời nói cũng không nói ra được.



Đêm nay nhất định phải đi Trường Ninh Hầu phủ nháo động phòng, hắn nhưng là hảo huynh đệ Gia Mậu, sao có thể không đi uống rượu mừng!