Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 285 :

Ngày đăng: 22:26 21/04/20


"Ai, không nghĩ tới lão phu nhân Trường Ninh Hầu phủ này, thế nhưng tham lam như vậy." Kim Châu ngồi khoanh tay trên lan can hành lang, than thở với Kim Ngọc: "Ở đâu có phân nửa khí độ của Dương lão phu nhân?"



"Còn không phải sao? Dương lão phu nhân lúc nào cũng nghĩ biện pháp cho bọn vãn bối được lợi ích, bà ta thì hay rồi, thay đổi biện pháp bắt chẹt tiền của vãn bối!" Kim Ngọc tức giận bất bình, nhìn mấy tiểu nha đầu hi hi ha ha đùa giỡn trong sân, rầu rĩ không vui: "Ở Dương phủ vui vẻ tự tại biết bao, gả vào Trường Ninh Hầu phủ này mới mấy ngày đâu, đã lắm chuyện như vậy!"



Ngoài cửa bán nguyệt, một bóng dáng màu đỏ loáng một cái đi vào, Kim Châu và Kim Ngọc vội vội vàng vàng đứng lên: "Đại phu nhân đến."



Bước chân Dung đại phu nhân rất gấp, hấp tấp, sải bước nhảy vào trong nội thất, chớp mắt một cái, thấy Tương Nghi đang ở bên cửa sổ viết chữ, nàng vội vã đi lên phía trước, tự mình kéo cái ghế ngồi xuống: "Tương Nghi, nghe nói lão phu nhân tìm con?"



Tương Nghi ngẩng đầu lên, có vài phần bất đắc dĩ: "Dạ."



"Bà ta lại đánh chủ ý gì?" Mặt mũi Dung đại phu nhân tràn đầy căng thẳng: "Bà ta nói yêu cầu vô lễ gì, con cũng đừng đồng ý."



"Mẫu thân yên tâm, con sẽ không để cho bọn họ chiếm được chỗ tốt." Tương Nghi cười cười: "Bà nói muốn Tam thúc giúp con đi xử lý Trà Trang Thúy Diệp."



"Thật sự nghĩ hay lắm!" Dung đại phu nhân giận đến biến sắc: "Cũng không tự mình suy nghĩ cân lượng của con trai bảo bối của bà ta!"



"Mẫu thân, con cự tuyệt." Tương Nghi cười cười: "Sao con có thể cho Tam thúc đến xử lý cửa hàng của con? COn nghe nói không ít chuyện của hắn, nếu mời hắn đến xử lý, ta còn không bằng hàng năm đưa mấy vạn lượng bạc cho hắn! Chỉ sợ mấy vạn còn thiếu, không ngừng được kia."



"Làm tốt lắm!" Trên mặt Dung đại phu nhân mới lộ ra vẻ tươi cười: "Cũng thật là bắt nạt người, Tương Nghi, con phải phòng bị kỹ càng, chỉ sợ bà nội kia của con sẽ không chết tâm!"




"Tam thúc thật đúng là chiếu cố ta, Tương Nghi ở chỗ này bày tỏ cảm tạ." Tương Nghi nhìn Dung tam gia khẽ mỉm cười: "Chỉ là người trong tay Tương Nghi đã đủ rồi, không cần làm phiền Tam thúc."



"Không phiền toái không phiền toái, dù sao ta trong mỗi ngày cũng không có việc gì làm, đến giúp ngươi xử lý chẳng qua là tiện tay mà thôi." Dung tam gia nói chẳng biết xấu hổ, sờ sờ bụng: "Cháu dâu, ta vì sớm tinh mơ đến thay ngươi xử lý cửa hàng, còn chưa ăn điểm tâm kia, ngươi mau cầm mấy trăm lượng bạc cho ta, ta đi nếm qua điểm tâm rồi về."



"Tam thúc, ngươi ăn điểm tâm dùng mấy trăm lượng bạc?" Tương Nghi quay đầu phân phó Kim Ngọc: "Ngươi qua tửu lâu kế bên mua vài cái bánh bao, còn có một chén cháo loãng, thêm chút ít thức ăn tinh xảo đến."



"Cái gì? Cháu dâu, ngươi dự định đuổi ta như vậy?" Dung tam gia nhảy dựng lên, cầm lấy ống thuốc lào muốn đâm lên mặt Tương Nghi: "Ta chính là trưởng bối của ngươi, sao ngươi là như đuổi ăn mày vậy?"



"Tam thúc, ăn mày cũng không phô trương thế này." Tương Nghi một chút cũng không tức giận, chỉ hơi hơi cười: "Chẳng lẽ Tam thúc cho rằng ăn mày có thể ăn tốt như vậy?"



Người bên cạnh đều nở nụ cười, Dung tam gia thẹn quá hoá giận, giơ lên ống thuốc lào đập tới trên đầu Tương Nghi, đầu thuốc đang cháy hồng rực bay tới, cơ hồ sẽ rơi xuống trên mặt Tương Nghi.



Phương tẩu bước về phía trước một bước, đưa tay kéo Tương Nghi sang bên cạnh một cái, lập tức lôi nàng ra, giao Tương Nghi cho Kim Ngọc Kim Châu, xoay người lại, tung người dậy, bay đến trước mặt dung tam gia, một tay mang theo hắn vung ra ngoài Trà Trang Thúy Diệp, thân thể gầy như cây gậy trúc của Dung tam gia giống như con diều bay ra ngoài.



"Nha..." Mọi người một mảnh kinh hô, Dung tam gia mạnh mẽ rơi xuống đất, hắn nằm ở chỗ này, tựa như một tờ giấy mỏng.



_Hết chương 285_