Nữ Nhi Lạc Gia
Chương 32 : Chật vật vợ chồng định độc kế
Ngày đăng: 22:23 21/04/20
Cao gia Phố đông Nghiễm Lăng nổi danh lừng lẫy, hưng vượng nhất phố đông, nhà bọn họ chiếm một nửa số cửa hàng. Nếu hỏi cả thành Nghiễm Lăng, người người đều ngón tay cái nói: "Trong thành Nghiễm Lăng nhà hắn có tiền nhất!"
Nhà Cao gia dời đến thành nam, chiếm một vòng lớn bên kia. Viện rất lớn, Lạc Đại lão gia vòng một vòng lớn mới tới viện của Lạc Đại phu nhân, vừa mới bước vào, một cái bao cát đã đập tới, vừa vặn đập trúng mũi của hắn, hắn đưa tay sờ lỗ mũi một cái, một lớp bụi rơi lên ngón tay.
"Là đứa nào không có mắt như vậy, lại đập trúng cô gia!" Bà tử dẫn Lạc Đại lão gia tới quát một tiếng.
Trong sân có một đám tiểu nha đầu, đang chơi ném bao cát, ríu rít, nghe thấy tiếng kêu này, chạy như bay đi, có người trốn sau đại thụ, đưa đầu ra ngoài nhìn, cũng có người chạy đến dưới hành lang, giả bộ không nhìn thấy, trong viện khoảnh khắc không một tiếng động, chỉ có mấy con chim sẻ đang hót, ánh mắt đen nhỏ nhìn qua Lạc Đại lão gia.
"Ôi ôi ôi, bọn nha đầu của ta chơi ném bao cát, tự mình ngu dốt không biết tránh né để bị đập trúng, còn đến tìm bọn nha đầu trách mắng?" Lạc Đại phu nhân dựa vào cạnh cửa, người mặc váy kim hoa đỏ thẫm, một cái tay cầm một hạt dưa hoa hồng, trong mắt tam giác lộ vẻ châm biếm.
"Duyệt Tâm, đi về nhà thôi, nàng đừng giận dỗi nữa." Thấy Lạc Đại phu nhân đi ra, Lạc Đại lão gia cao hứng trong lòng, vội vàng ba bước thành hai bước chạy tới trước mặt nàng: "Nàng về nhà mẹ đẻ, thế nào cũng không nhàn nhã như trong nhà, hay lại là đi về đi, đều nói vợ chồng không có thù qua đêm, hôm nay nàng cũng nên hết giận."
"Ta nhổ vào." Lạc Đại phu nhân há miệng, một mảnh vỏ hạt dưa phun tới trên mặt Lạc Đại lão gia: "Ngươi thứ mặt dày này, hôm qua mới động thủ đánh ta, hôm nay đã muốn dụ dỗ ta trở về? Lão nương có thể không phải con nít chưa gặp qua sóng gió, ngươi tùy tiện nói vài lời thì có thể lừa bịp qua!"
Vỏ hạt dưa dính vào mặt Lạc Đại lão gia, giống như bỗng nhiên có thêm nốt ruồi đen vậy. Trong lòng Lạc Đại lão gia giận dữ, nhưng nơi này là địa bàn Cao gia, cũng không phải chỗ hắn có thể ra tay. Chỉ cần hắn dám động một đầu ngón tay của Lạc Đại phu nhân, chỉ sợ những nha hoàn bà tử này cũng cầm nắm cây gậy đánh chó chạy tới.
Lại nói, hắn cũng không thể không thỉnh Lạc Đại phu nhân về, trong nhà ít đi mấy cửa hang của Lạc Đại phu nhân ai tới giữ thể diện cho hắn? Cho dù Lạc lão phu nhân không nói, hắn cũng sẽ tới đón Lạc Đại phu nhân về, trong tay không có bạc, làm chuyện gì cũng không tiện. Cho tới bây giờ hắn chưa từng lo lắng vì bạc, mỗi tháng cầm của Lạc lão phu nhân ba trăm lượng, cầm của Lạc Đại phu nhân năm trăm lượng, cũng đủ cho hắn tiêu xài bên ngoài, nếu Lạc Đại phu nhân muốn cùng cách, vậy hắn cầm bạc từ nơi nào ?
"Nàng đang nói cái gì!" Lạc Đại lão gia đuổi theo, kéo tay Lạc Đại phu nhân lại: "Nếu ta nghiêng về Tiền thị, khi đó sẽ qua lại với nàng? Nàng cũng không nhìn một chút, nhiều năm như vậy ta đối với nàng thế nào! Muốn đối phó một người, cần gì nhất định phải đánh chết nàng mới xem như hả giận? Cũng không thiếu phương pháp có thể dùng, vừa không khiến người ta bắt được nhược điểm, vừa có thể nhìn nàng chịu khổ cả đời."
Ánh mắt Lạc Đại phu nhân sáng lên, xoay người lại, mặt hiện lên ra nụ cười: "Vậy ngươi nói một chút, nên làm gì?"
"Đối phó nữ nhân, chẳng lẽ biện pháp tốt nhất không phải để nàng gả cho một nam nhân hỏng bét?" Lạc Đại lão gia nói âm trầm, trong mắt lóe ra ánh sáng sung sướng.
Hắn đã muốn chấm mút Thúy Chi mấy năm trước rồi, kết quả bị Thúy Chi đánh một gậy, còn bẩm báo với Lạc lão phu nhân. Mặc dù Lạc lão phu nhân cảm thấy không phải chuyện lớn gì, nhưng vẫn kêu hắn qua nói mấy câu: "Thúy Chi là Tiền Thị để lại chiếu cố Nghi Nha Đầu, nàng không vui, ngươi cũng đừng làm khó coi, ngươi không phải đã có một Trần di nương rồi sao ? Cần gì phải ôm luôn nha đầu còn lại của Tiền thị? Trong phủ này còn rất nhiều nha hoàn, muốn cất nhắc một đứa làm di nương, còn sợ không có người nguyện ý? Cần gì phải dùng sức mạnh?"
Vừa mới thành thân chưa tới một tháng, nha hoàn hồi môn của Tiền thị là Thúy Ngọc không nhịn được lén lút ra ám hiệu, hắn ngủ với Thúy Ngọc, trong Lạc Phủ nhiều ra một Trần di nương, Lạc Đại lão gia xem thường, nhưng Lạc lão phu nhân nói như vậy, cũng không tiện chống đối mẹ, chỉ có thể lại ngủ với một nha hoàn sắc đẹp khá một chút, cất nhắc nàng làm Lý di nương.
Có thể là dưới đáy lòng còn tồn một chút oán khí, không biết phải trái, lại không muốn cùng mình, đúng là thứ có mắt không tròng!
Lạc Đại phu nhân muốn trừng phạt Thúy Chi, Lạc Đại lão gia cầu còn không được, nhưng Thúy Chi không thể chết được, chỉ có thể từ từ nhục nhã nàng. Hắn muốn xem nàng bị hành hạ, để cho nàng hối hận mình có mắt không tròng, di nương êm đẹp không muốn làm, cuối cùng lại rơi vào trong bùn bị giẫm đạp.