Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 84 : Chuyện năm xưa phá băng mà ra

Ngày đăng: 22:23 21/04/20


Edit: rinnina



Tiểu nhị Thọ Khanh Đường bị quan sai mang lên, hắn khó hiểu nhìn mấy nam nhân trẻ tuổi đứng đó: "Đại nhân, truyền tiểu nhân tới làm chi?"



Chu tri phủ chỉ chỉ mấy người kia: "Trong này có một người đi ngươi Thọ Khanh Đường mua thảo dược, ngươi đi lên nhận định, xem ai là người mua!" Hắn liếc mắt nhìn tiểu nhị kia: "Phải nhận đúng, đừng sai!"



Tiểu nhị hơi nhút nhát, liếc mắt nhìn mấy người kia, thấy hai người đứng giữa có bớt nhạt trên mặt, vui mừng nở nụ cười. Hắn đi tới trước mặt hai người, cẩn thận nhìn một chút, vươn tay ra khoa tay múa chân: "Bên trái? Bên phải?"



Tương Nghi đứng ở một bên cười lạnh: "Vị tiểu nhị đại ca này, ngươi phải nhìn cẩn thận đó."



Tiểu nhị bị Tương Nghi nói như vậy, lại lộ vẻ do dự, ánh mắt nhìn Lạc lão phu nhân, như muốn có được nhắc nhở của bà. Lạc lão phu nhân không nhìn hắn, Quá ma ma đứng ở một bên, tay giấu ở bên hông, đung đưa qua lại, tiểu nhị kia tự cho là nhận được ám chỉ, đi nhanh đến bên một người có bớt trên mặt, đưa tay chỉ một: "Là hắn, đúng là hắn đi dược đường mua hoa hồng xuyên khung và thiên tiên đằng."



"Đại nhân, xin cho hỏi vị đại ca kia một chút, đến tột cùng hắn là ai, có biết ta không, có phải người làm của ta không?" Tương Nghi cười, tiểu nhị Thọ Khanh Đường này đúng là tự cho là thông minh, lại chọn người có bớt bên má phải: "Vừa nãy lời khai sư gia ghi xuống, tên này nói người đi mua thuốc có bớt ở má trái, bây giờ người hắn xác nhận, bớt lại ở trên má phải."



"Hả?" Tiểu nhị ngẩng đầu nhìn một cái, vội vàng lại chạy trở lại bên một người khác: "Vừa nãy ta bị giam ở phía sau mà hồ đồ, vì vậy không nhìn cẩn thận, là người này, bớt là ở má trái, dựa vào gần lỗ tai!"



"Chẳng lẽ ngươi tìm người, chỉ bằng cái bớt kia ? Cũng không nhớ gì khác?" Tương Nghi thi lễ một cái với Chu tri phủ: "Chu đại nhân, nam nhân thiếp thân tẩu tử kia của ta là Toàn Quý, mấy ngày nay ở Hoa Dương, sao có thể phân thân chạy đến Nghiễm Lăng mua thảo dược cho ta, tên này xác nhận hai người, không có nửa phần quan hệ với ta, đại nhân không ngại để cho bọn họ nói thân phận của mình."



"Chu đại nhân, chúng ta là người làm Dương phủ." Hai người bị tiểu nhị xác nhận kia thi lễ một cái với Chu tri phủ: "Một năm qua chúng ta chưa từng đến cái gì đó Đường mua thuốc, sao lại bị người xác nhận rồi?"
Giờ nhìn lại, quả nhiên Chu tri phủ là một kẻ háo sắc, Trần di nương ổn định tâm thần, lúc này mới nũng nịu nói: "Tri phủ đại nhân, hôm đó ta thấy Quá ma ma bên người lão phu nhân mang Bà đỡ Trương đi chủ viện, sau khi Bà đỡ Trương đi ra, sắc mặt kinh hoàng lo sợ, nếu không phải lão phu nhân nói lời khó lường gì, sao bà lại kinh hoảng như thế?"



Phương tẩu ở một bên gật đầu: "Quả thật, hôm đó chúng ta cũng thấy Bà đỡ Trương, bà không chỉ có sắc mặt hốt hoảng, hơn nữa trong túi áo còn có mấy thỏi vàng, ta thấy rất rõ ràng."



"Bà đỡ Trương, còn có chuyện này?" Chu tri phủ nặng nề vỗ kinh đường mộc: "Còn không mau khai thật ?"



Bà đỡ Trương quỳ ở nơi đó, mặt xám như tro tàn, môi mấp máy, một chữ cũng không nói được.



Trần di nương cười duyên nói: "Cho dù theo như lời nói của Lý đại phu, lần này là thân thể đại phu nhân không được, hậu sản rong huyết chết, vậy tiên phu nhân vì sao chết? Ban đầu tỳ thiếp là nha hoàn thiếp thân của tiên phu nhân, khi phu nhân có thai, mời đại phu chẩn mạch đều nói thân thể khỏe mạnh, cũng không có điều gì khác thường, vì sao sau khi mời Bà đỡ Trương tới đón sinh, nàng lập tức buông tay về tây rồi ?"



Tương Nghi nghe Trần di nương nói như vậy, trong lòng hoảng sợ, sau khi Lạc Đại phu nhân chết, nàng cũng đã hoài nghi mình cái chết của mẫu thân, chẳng lẽ đều là Lạc lão phu nhân làm? Bây giờ Trần di nương nói chuyện này, nàng vội vàng quỳ xuống: "Xin Chu tri phủ điều tra rõ ràng thay tiểu nữ! Lần đi Hoa Dương này, khi nhàn thoại với cậu mợ, bọn họ nói tiểu nữ biết, lúc mẫu thân tiểu nữ qua đời, bọn họ tới Nghiễm Lăng chịu tang, Lạc Phủ đã đưa di thể mẫu thân nhập quan, không thấy mẫu thân lần cuối. Dựa theo lễ nghĩa, thân thích nhà mẫu thân nên được đưa tiễn, nhưng..." Nói đến đây, Tương Nghi khóc không thành tiếng.



Hôm đó Tiễn Mộc Dương uống rượu quá nhiều, say khướt nói đến chuyện xưa, vỗ bàn nói: "Nếu không phải nhà bọn họ cho chúng ta một ngàn lượng bạc bồi thường, dù thế nào ta cũng sẽ không cho bọn họ qua cửa!"



Cậu là một kẻ thấy tiền là sáng mắt, Lạc gia cho hắn một ngàn lượng bạc, hắn lập tức rắm cũng không thả một cái, chỉ ở Nghiễm Lăng một ngày rồi về, mà khi cha cưới tân phu nhân, hắn cũng tới náo loạn một trận, không phải vì đòi một lời giải thích cho mẫu thân, mà chỉ là muốn bạc. Lưu ma ma nói Lạc lão phu nhân cho hắn 2 nghìn lượng bạc, lúc này hắn mặt mày hớn hở nhận lời, còn hỏi đến lúc đó có cần tới hỗ trợ không, Lạc lão phu nhân cau mày nói không cần khách khí như vậy, hắn mới hài lòng rời khỏi.



Nếu nhà mẫu thân mẫu thân hơi cương quyết một chút, nguyên nhân cái chết của mẫu thân có khả năng cũng đã sớm được tra ra, nhưng bây giờ nhưng là một đám lộn xộn, chuyện bảy năm trước, ai có thể nhớ rõ ràng như vậy mà làm chứng? Cho dù là Trần di nương, cũng chỉ là suy đoán mà thôi.