Nữ Phụ Báo Thù

Chương 12 : Chồng trước

Ngày đăng: 13:54 30/04/20


Editor: trang bubble ^^



Vào sau khi Mạn Dao rời khỏi cô nhi viện, Mai Lan bị thư ký Vương hỏi thăm mấy vấn đề sau đó cũng dẫn đến thành phố S, có điều lại bị yêu cầu không cho phép liên lạc với Mạn Dao. Một thân một mình sinh hoạt ở chỗ này, cho dù không có áp lực sinh hoạt, nhưng Mai Lan cũng rất cô độc. Mà lúc này đây, Lý Như Tuyết đã xâm nhập thế giới của Mai Lan, thành một người bạn tốt nhất của Mai Lan ở chỗ này.



Mới vừa đến nơi này giống với Mai Lan, tuy nói Lý Như Tuyết được đến trong nhà có muôn vàn cưng chiều, nhưng trong lòng vẫn có tự ti. Có lẽ chỉ vào lúc đối mặt với Mai Lan cũng đến từ một chỗ, Lý Như Tuyết mới có thể bỏ xuống loại tự ti đó. Ngược lại so sánh với Mai Lan, Lý Như Tuyết có một loại đắc ý và tự hào khó nói nên lời.



Vậy mà hôm nay lại nghe thấy bạn tốt kia trong miệng Mai Lan, Lý Như Tuyết có vẻ bất mãn với Tháng Tư mới quen biết này. Đều là được người có tiền nhận nhau, tại sao cô ta là cháu gái của Lý Vạn Sơn, mà cô lại chỉ có thể là cháu gái cấp dưới của Lý Vạn Sơn. Ngẫm lại ngày ấy nghe được ông nội nhắc tới náo nhiệt lúc Lý Vạn Sơn mừng thọ, trong mắt Lý Như Tuyết lóe lên một tia hâm mộ. Trước đó có thể từ trấn nhỏ tới đây, Lý Như Tuyết cho là mình đủ may mắn, nhưng tại sao ông trời lại thêm một người Tháng Tư, rõ ràng chưa từng thấy mặt, lại làm nhiều chuyện làm cho người ta bực mình như vậy.



Nhà họ Trương, bà Trương nhớ lại một màn tiệc mừng thọ của nhà họ Lý hôm nay, bật cười hì hì một tiếng. Nhà họ Trương bọn họ đang kinh doanh đất đai ở thành phố S, trước khi Lý Vạn Sơn chưa làm giàu, nhà họ Trương bọn họ vẫn luôn là đầu rồng nơi này. Chỉ là chồng mình tin nhầm bạn bè, mới khiến nhà họ Trương bọn họ xuống dốc không phanh, chồng uống thuốc tự sát.



Khi đó Hạo Đình mới mười tuổi, phải là thời gian không buồn không lo, lại sớm tiếp nhận thói đời dễ thay đổi lòng người lạnh ấm. Chỉ chớp mắt đã qua mười lăm năm, ai có thể nghĩ tới nhà họ Trương đã thất bại thảm hại trước đây cuối cùng lại đứng lên lần nữa.



“Hạo Đình, con có thấy sắc mặt xanh mét của lão cáo già nhà họ Lý kia hay không, đứa cháu gái cưng chiều nhất kia đã làm cho ông ta mất mặt lớn. Những phu nhân qua lại thân thiết với mẹ luôn luôn nhìn chướng mắt đối với nhà họ Lý không có gia giáo này. Nhà họ Lý này là một nhà giàu mới nổi thôi, còn muốn giả bộ dáng vẻ quý tộc. Hôm nay rốt cuộc đã gây ra trò cười, xem làm sao đứa con gái nào của nhà họ Lý gả đến trong những gia đình có uy tín như chúng ta.”
Nhưng hôm nay cô có đối thủ quan trọng hơn so với Mạn Dao, có qua có lại mới toại lòng nhau, nếu cô hai tặng một phần hậu lễ lớn như vậy, cô đương nhiên phải nghĩ biện pháp cẩn thận tặng trở lại một món quà lớn cho em họ Tĩnh Quân. Về phần con bé mồ côi trước mắt này, cần gì phải đặt ở bên cạnh mình để vướng hai mắt của mình. Phải biết, nếu như ở một lớp học với cô ta, đến lúc đó ông nội thấy thành tích của cô ta thảm không nỡ nhìn, mình cũng không hy vọng lại phải làm gia sư miễn phí của cô ta. Sơ tam (tương đương lớp



chín) lại là thời gian rất mấu chốt, mình có nhiều chuyện phải bận rộn như vậy, cũng không có thời gian nghị lực lãng phí ở trên người một đứa ngu ngốc như vậy.



“Giới thiệu cho các cậu một chút, đây là Lý Mạn Dao, là chị của tớ, sau này sẽ là bạn học của các cậu rồi. Các cậu phải giúp tớ chăm sóc thật tốt chị ấy một chút, chị ấy là tới từ địa phương nhỏ. Nếu như có nơi nào làm thiếu, các cậu phải giúp nhắc nhở chị ấy một chút, làm ơn.” Vừa xuống xe, Tĩnh Xu thấy ba nữ hai nam đứng ngoài cửa lớn lôi kéo Mạn Dao đi tới phía bọn họ.



“Chị Mạn Dao, mấy người này đều là bạn học cùng lớp của chị, đều là bạn của em, sau này bọn họ sẽ chăm sóc chị. Phải vào lớp rồi, bọn họ sẽ dẫn chị đến lớp học.” Tĩnh Xu ra hiệu bằng mắt cho cô gái bên kia, cô gái chải đầu búp bê bên kia tiến lên tay kéo Mạn Dao, cười chào hỏi với Mạn Dao.



“Em tên là Khương Lạc, lúc tiểu học đã ở cùng nhau với Tĩnh Xu, tuyệt đối bạn bè, chị là chị của Tĩnh Xu chính là chị em. Chị Mạn Dao, chúng ta mau trở lại lớp học đi, thuận tiện em giới thiệu một chút tình huống chỗ chúng em cho chị.” Mạn Dao nhìn Khương Lạc như quen thuộc, cố gắng kiềm chế mình chớ hất ra cánh tay của mình, hung hăng tát một phát cho đồ hèn hạ này. Khương Lạc không hổ là bạn bè Tĩnh Xu, chính là cô ta sắp đặt sỉ nhục lớn nhất của cô ở cao trung, khiến cô trở thành trò cười của cả cao trung (tương đương cấp ba).



Đời trước cô không cùng một lớp học với Khương Lạc, nhưng có quan hệ của Tĩnh Xu, cũng không xa lạ với Khương Lạc, so với nhục nhã chê cười của những bạn bè khác Tĩnh Xu với cô, Khương Lạc lại đối với cô tốt hơn rất nhiều. Sau khi lên cao trung về sau, thành tích của Tĩnh Xu đương nhiên đến lớp một tốt nhất, mà cô quả thật dựa vào quan hệ của Lý Vạn Sơn mới đến cao trung giống như Tĩnh Xu. Dựa vào quan hệ tiến vào đó như cô cũng bị phân đến một lớp học giống vậy, ở trong lớp xa lạ đó, Mạn Dao quen thuộc duy nhất cũng chỉ có người bạn tốt Khương Lạc này của Tĩnh Xu.