Nữ Phụ Báo Thù

Chương 21 : Ngoại truyện (hai)

Ngày đăng: 13:54 30/04/20


Bắt đầu tất cả đều bắt nguồn từ một lựa chọn của cuộc đời. Nếu lúc đầu ông không cố ý đi tìm cháu gái thất lạc, có phải mình cũng sẽ không bị cháu gái của mình tự tay kết thúc tính mạng hay không. Sau khi uống thuốc, Lý Vạn Sơn chỉ cảm thấy thân thể co giật từng đợt, nhịp tim càng lúc càng nhanh, ông muốn kéo chuông báo động bên cạnh, nhưng đôi tay như nhũn ra. Ông dùng hết hơi sức toàn thân nhưng mà uổng công vô ích, rõ ràng vẻn vẹn chỉ có gang tấc, nhưng đối với ông mà nói lại thành chân trời.



Đau đớn khiến Lý Vạn Sơn té xuống từ trên giường, không ngừng □ kêu rên trên mặt đất, giẫy giụa muốn đứng dậy, lại ngã đùng trên mặt đất, che ngực, không cam lòng nhắm hai mắt lại. Vậy mà lại chết như vậy, Lý Vạn Sơn nhìn người nhà không ngừng cãi vả ở trước mặt thi thể của ông. Những người này hoàn toàn không kiêng kỵ hài cốt mình chưa lạnh, đã không kịp chờ đợi muốn luật sư tuyên đọc di chúc của mình, mưu tính lợi ích lớn hơn nữa thuộc về mình.



Từ đầu chí cuối không có bất kỳ người nào thật lòng đau khổ vì mình, ngay cả người vợ sớm chiều làm bạn mình hơn bốn mươi năm, cũng chỉ lạnh lùng nhìn thi thể của mình, ngay cả nước mắt cũng không chảy xuống một giọt.



"Lão phu nhân, bà đừng đau khổ, thân thể lão gia vốn đã không xong rồi." Thím Trương đỡ lão phu nhân muốn đến bên cạnh nghỉ ngơi.



"Đau khổ, làm sao tôi có thể đau khổ, tôi đã sớm tuyệt vọng đối với người đàn ông kia rồi. Lúc đầu, tôi thật sự là mù mắt mới nhận định một người đàn ông lòng lang dạ sói như vậy. Lúc trước dựa vào nhà chúng ta mới có thể làm giàu, một khi có quyền thế sau đó lại quên hết thảy tất cả ân tình của nhà chúng ta đến sau đầu, ăn chơi đàng điếm ở bên ngoài thì tôi không muốn nói gì, còn dẫn một đứa con hoang như vậy trở về, hoàn toàn không quan tâm tình cảm vợ chồng nhiều năm như vậy. Phải biết, coi như là đứa con hoang này khiến tôi mất hết mặt mũi ở trước mặt thế giao (quan hệ nhiều đời). Thím Trương, thím đi ra ngoài trước, tôi muốn một thân một mình ở lại một lát."



Lý Vạn Sơn đã chết, lão phu nhân rốt cuộc không cần phải ngụy trang nữa, cũng thổ lộ hết ra tất cả oán hận tích tụ trong lòng nhiều năm qua ngay ở trước mặt thím Trương. "Được, lão phu nhân, tôi sẽ ở dưới lầu, bà có chuyện gọi tôi." Thím Trương trả lời một tiếng lui ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Mình rốt cuộc coi thường đối phương, từ đầu chí cuối người đàn ông này đều vẫn luôn mưu tính nhà họ Lý, vào lúc nhà họ Lý nội loạn, mua vào số nhiều cổ phần nhà họ Lý, lại thêm cổ phần mình vốn cho Như Tuyết, một lần trở thành cổ đông lớn nhất tập đoàn. Nhà họ Lý, thế giới chính tay ông gầy dựng cứ như vậy rơi xuống trên tay Trương Hạo Đình.



Như Tuyết, mặc dù cô lấy đi tính mạng của mình, nhưng Lý Vạn Sơn vẫn hy vọng biết rõ tình trạng gần đây của đối phương. Có điều tại sao có thể như vậy, Lý Vạn Sơn nhìn Lý Như Tuyết người không giống người quỷ không giống quỷ, muốn đẩy người đàn ông ở trên người cô ra, nhưng thân là quỷ hồn vậy mà ông lại là cái gì cũng không làm được, chỉ có thể trơ mắt nhìn cháu gái mến yêu bị đàn ông lần lượt chà đạp.



Lý Vạn Sơn không muốn thấy tất cả những thứ này nữa, ông muốn rời khỏi, nhưng không biết đã xảy ra chuyện gì, ông sợ hãi phát hiện mình lại không cách nào rời khỏi thân phận của Lý Như Tuyết, chỉ có thể bị ép buộc mỗi ngày nhìn một màn khiến ông đau lòng tới cực điểm, nhìn cô bán rẻ tiếng cười mà sống, nhìn cơn ghiền của cô phát tác, nhìn bộ dáng cô nổi điên, cùng với cô sống ở trong phòng nhỏ duỗi tay không thấy được năm ngón đó...



Mình lại là chết đi như thế, vào trong khi Lý Như Tuyết nổi điên lầm bầm lầu bầu, mình rốt cuộc biết tại sao Lý Như Tuyết muốn đầu độc mình. Ha ha, nghĩ tới nguyên nhân trong đó, Lý Vạn Sơn không biết là cảm giác gì, vẻn vẹn chỉ một câu không nghe được lại chôn vùi tính mạng của mình, cũng chôn vùi cả đời Lý Như Tuyết.



Hai đứa cháu gái của mình, một đứa bị người □ chết thảm, một đứa trở thành kẻ điên, đây tất cả đều là một tay mình tạo thành. Nếu như lúc trước ông không kiên trì muốn đi tìm hai đứa cháu gái này, có lẽ họ và cuộc sống của mình cũng sẽ là một dáng vẻ khác.