Nữ Phụ Báo Thù

Chương 41 : Trả thù

Ngày đăng: 13:55 30/04/20


Chuyện kia xảy ra tới hôm nay đã qua một tuần lễ, Lý Bách Niên thấy cảm xúc của Như Tuyết đã từ từ ổn định lại, bắt đầu bàn bạc với cô chuyện xuất ngoại du học kế tiếp. Quyết định xuất ngoại này là sau khi Lý Vạn Sơn suy ngẫm thông báo Lý Bách Niên.



Tuy nói hiện tại Như Tuyết là cháu gái của Lý Bách Niên, nhưng tương lai đợi đến khi tất cả mọi chuyện đều hồi phục lại, lúc lựa chọn kĩ càng người thừa kế, sẽ đón Như Tuyết về bên cạnh một lần nữa, khi đó xuất hiện ở bên cạnh mọi người sẽ không còn là Lý Như Tuyết bây giờ. Xuất ngoại mấy năm trở về, Lý Như Tuyết cũng đã không còn là người như bây giờ.



Xuất ngoại, tuy rằng ở trước mặt người khác nói là từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài, nhưng hôm nay thật sự phải xuất ngoại thì Lý Như Tuyết vẫn còn có chút khẩn trương lo lắng. Có điều, lúc này cô cũng hiểu đây là lựa chọn tốt nhất đối với mình.



"Cháu gái của ông nội Lý con cũng ở nước ngoài, lần này con và con bé đó vừa vặn ở một trường, ở nước ngoài, con bé sẽ chăm sóc con. Cháu gái của ông nội Lý con, các con nhất định sẽ hợp nhau." Cháu gái của ông nội Lý, đó không phải là chị em của đồ đê tiện kia, vừa nghĩ tới đồ đê tiện Lý Mạn Dao kia, Lý Như Tuyết lại rất khó khống chế tâm tình của mình, nếu không phải là đồ đê tiện đó, tại sao mình có thể lưu lạc tới trình độ trở thành chuyện cười trong mắt của mọi người như hôm nay.



Khiến Như Tuyết không thể tiếp nhận là rõ ràng là cô bị oan ức, vẫn còn phải cố gắng che giấu chỉ có thể nói tất cả những việc kia thành một màn ngoài ý muốn, bản thân Như Tuyết cũng không biết là làm sao cô kiềm xuống loại uất ức này.



"Cháu gái của ông nội Lý, hình như con từng nghe nói, gọi là Lý Tĩnh Xu. Sao cô ấy cũng xuất ngoại, con còn nhớ trước kia cô ấy cũng đi học ở trong nước?" Trước kia, Như Tuyết từng nghe Lý Vạn Sơn đề cập tới tình hình của nhà họ Lý, rất là tò mò đối với cháu gái đột nhiên xuất ngoại này của Lý Vạn Sơn.



"Việc này, ngược lại thật ra thì ông không rõ ràng lắm, chỉ là tương lai lúc con đến nước ngoài tự mình có thể hỏi con bé đó một chút." Mấy đoạn đối thoại đơn giản, Như Tuyết đã quyết định muốn xuất ngoại du học, nhưng từ đầu đến cuối không có ai nói tới Mai Lan cũng cùng tạm nghỉ học giống với Như Tuyết, giống như người này đã biến mất ở trong thế giới hai người.



Chuyện lần trước mặc dù không thể nổi giận với Lý Mạn Dao, oán hận trong lòng cũng đã trút ra tất cả ở chỗ Mai Lan. Ngoài mặt, Như Tuyết như không có gì với Mai Lan, càng thêm chủ động khuyên Mai Lan cùng nhau tạm nghỉ học với cô, tương lai cùng nhau chuyển tới trường học khác. Lúc đầu, Mai Lan có chút chần chờ, phải biết hiện tại học trường trung học này là trường học tốt nhất thành phố S, nếu vì Lý Như Tuyết chuyển trường có quá uổng phí hay không?



Nhưng chuyện lại không cho phép Mai Lan từ chối, sau khi Lý Như Tuyết nói chuyện với Lý Bách Niên, có Lý Vạn Sơn giúp đỡ, Mai Lan chỉ có thể đành chịu chọn cùng đi với Lý Như Tuyết. Hôm nay bản thân xuất ngoại, Lý Như Tuyết không cho phép người biết bí mật của mình còn sống ở bên cạnh mình, nhưng mà Mai Lan biết quá nhiều bí mật của mình, làm sao mình có thể khiến cô gái này câm miệng, sẽ không nói lung tung, đây là vấn đề mà Lý Như Tuyết vẫn suy tính trong mấy ngày nay.
"Cha, Hạ Hành Trường nói là gần đây chính sách nhà nước kiểm tra rất nghiêm, vài khoản vay trước của công ty chúng ta còn chưa trả xong, lần này ông ta cũng bất lực." Lý Ngọc Lam đã nghĩ hết các loại biện pháp, nhưng cũng vẫn không làm cho Hạ Hành Trường nhả ra.



"Tên kia chính là một con quỷ hút máu, không cho chỗ đủ tốt chắc là sẽ không làm việc, lần này đoán chừng là phải dốc sức ra máu một lần mới được." Ở trong mắt Lý Vạn Sơn không có tiền không đả thông được quan hệ, huống chi là Hạ Hành Trường người quen cũ với ông.



"Lý đổng, không phải là tôi không giúp đỡ, thật sự là muốn mà không giúp gì được. Ông cũng biết gần đây chính sách nhà nước rất căng, nếu là con số nhỏ một chút, tôi còn có thể dàn xếp xuống, nhưng con số trước mắt thì tôi cũng không có cách nào." Sau khi cơm nước no nê, cũng đến lúc nên nói chuyện nghiêm chỉnh. Lý Vạn Sơn nghe người đối diện từ chối.



"Hạ Hành Trường, đây không phải là còn cần ngài lại nghĩ biện pháp. Thời gian qua, tập đoàn nhà họ Lý chúng tôi lớn như vậy, uy tín và danh dự với ngân hàng các ông luôn luôn tốt, đoán chừng thêm hai tháng nữa thì khoản vay trước của chúng tôi sẽ có thể trả hết đúng hạn, ngài vẫn là giúp đỡ dàn xếp một chút." Mặc dù biết rõ Hạ Hành Trường này là muốn hung hăng cắn một miếng lên bọn họ, nhưng bọn họ lại không có cách nào từ chối. Dù sao nếu ngay cả Hạ Hành Trường mà bọn họ quen thuộc nhất cũng không dàn xếp được số tiền kia, vậy thì thật sự không còn chỗ trống giao thiệp rồi.



Làm ăn giống như bọn họ, thoạt nhìn vô cùng nở mày nở mặt, nhưng trên thực tế tiền mặt trong tay di chuyển cũng không nhiều, nhiều hơn đều là dựa vào ngân hàng để dùng tiền sinh tiền, nếu một khi ngân hàng có vấn đề, vậy kế tiếp thật sự là đầu càng to hơn rồi.



"Nếu Lý đổng đã mở miệng chuyện này cũng không phải là không có cách nào, nếu như Lý đổng thật sự muốn vay khoản tiền này, thì thật sự cần dùng một số tài sản để thế chấp, không thể giống như mấy lần trước nữa, vậy thì chỗ của tôi cũng dễ làm hơn một chút." Ngược lại, Lý Vạn Sơn không ngờ lần này lại muốn thế chấp, hơn nữa người trước mắt giống như đã có mục tiêu, trực tiếp nhắc tới một công ty cực kỳ kiếm lời dưới cờ của mình.



"Cha, chúng ta đã hao tốn quá nhiều ý định vào mảnh đất trống này, chỉ cần giành được thì chúng ta có thể trực tiếp kiếm lời thêm gấp ba, con đã rõ ràng mấy năm này chính phủ sẽ phát triển mảnh đất kia. Cha, chúng ta thật sự không thể cứ bỏ qua như vậy." Lý Ngọc Lam thấy cha do dự, ở bên cạnh mở miệng khuyên.



"Cha nói đúng lắm, đây là cơ hội tốt nhất để công ty chúng ta tiến quân vào sự nghiệp bất động sản, nếu như bỏ qua, những chuẩn bị trước kia của chúng ta đều sẽ uổng phí tất cả." Ở bên cạnh, Lý Thủ Thành cũng khuyên nhủ theo. Mảnh đất trống này có ý nghĩa quan trọng đối với hai anh em, là lợi thế quan trọng để đối đầu anh cả Lý Kiến Nghiệp sau này, đương nhiên sẽ không cho phép một vài chuyện nhỏ như vậy lại bỏ qua việc này.