Nữ Phụ Báo Thù

Chương 47 : Phản ứng

Ngày đăng: 13:55 30/04/20


"Cha, chỗ thị trưởng Lâm nói thế nào? Sẽ bồi thường cho chúng ta bao nhiêu? Lúc nào bọn họ bàn bạc thủ tục bồi thường với chúng ta? Có phải phòng nguyên liệu của chúng ta nhất định thương lượng một chút với thương nghiệp cung ứng hay không? Cũng trả lại những thứ này, dù cho có thể phải chịu một chút tổn thất, dù sao hợp đồng đã ký, con có thể phái luật sư nói chuyện một chút với bọn họ xem có thể vừa vặn giảm bớt một chút tiền bồi thường vi phạm hợp đồng hay không, dù sao những chuyện này cũng là chúng ta không có cách nào mà đoán trước được."



Điện thoại Lý Vạn Sơn vừa rơi xuống, mấy đứa con liền bắt đầu hỏi thăm cha tình huống bên Chính phủ. Không phải những đứa con này không có ánh mắt, chỉ là chuyện tiến triển đã không phải là việc bọn họ có thể khống chế được. Hiện nay, bọn họ khẩn cấp hy vọng có thể nghe được một đáp án đáng để mong chờ từ chỗ cha. Điện thoại rơi xuống, Lý Vạn Sơn nhìn mấy đứa con bên cạnh, cảm thấy cô đơn trước nay chưa từng có.



Ông biết rõ suy nghĩ của những đứa con này, trong ngày thường vì tài sản của nhà họ Lý, những đứa con này còn bằng lòng làm ra vẻ hiếu thuận, cung kính tôn trọng đối với ông. Nhưng hôm nay, lúc chuyện thật sự xảy ra, bọn họ cũng xé ngụy trang mặt ngoài biểu hiện ra chân thật, chỉ nghĩ đến ích lợi mà hoàn toàn không bận tâm người cha như ông.



Người chính là sinh vật mâu thuẫn như vậy, biết rất rõ ràng bọn họ làm như vậy, không thể tách rời quan hệ với sự bồi dưỡng nhiều năm của ông. Nếu là lúc trước kia Lý Vạn Sơn có thể rất thản nhiên tiếp nhận những thứ này, phải biết ở cái nhìn của Lý Vạn Sơn thì người như vậy lại có thể càng tốt để thừa kế cơ nghiệp nhà họ Lý. Nhưng vào lúc này, lần đầu tiên Lý Vạn Sơn biết được có phải mình đã làm sai điều gì hay không, tất cả những thứ này thật sự là thứ mình muốn, là thứ mình mong đợi.



Hôm nay nhà họ Lý đối mặt với vấn đề khó khăn này, cho dù tương lai vượt qua cửa ải khó khăn này cũng sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề, mà ông không còn gì cả, chỉ có một tập đoàn Lý thị trăm ngàn lỗ thủng như vậy để lại cho mình. Không, ông còn có… Ông còn có Như Tuyết, đứa cháu gái duy nhất này là vợ trước để lại cho ông. Nghĩ đến Lý Như Tuyết không thể thừa nhận nhau ở nơi đất khách quê người, Lý Vạn Sơn cảm thấy nhiều hơn một loại an ủi.



"Bên Chính phủ kia đều là chó dữ ăn tươi nuốt sống, các con lập tức làm như vầy, nhất định đổi bị động làm chủ động, không thể để cho những kẻ đối đầu kia lợi dụng việc này làm ra phiền phức không cần thiết." Lý Vạn Sơn là chủ kiến của Lý thị, những người của nhà họ Lý nghe được Lý Vạn Sơn dặn dò, nhìn bộ dáng Lý Vạn Sơn bình tĩnh tự nhiên, tất cả đều thở dài ra một hơi, chỉ cần có cha ở đây, mọi chuyện cũng sẽ không có vấn đề quá lớn.



Sau khi xử lý công việc, Lý Ngọc Lam là người đầu tiên mở miệng quan tâm tới thân thể Lý Vạn Sơn, vừa dặn dò chồng gọi điện thoại cho bác sĩ tư nhân của Lý Vạn Sơn. Tình huống này của nhà họ Lý, bên ngoài nhất định có rất nhiều phóng viên coi chừng, nếu lúc này Lý Vạn Sơn nằm viện, có thể tưởng tượng được những phóng viên bên ngoài kia sẽ viết ra lời khó nghe gì đó.



"Cha không sao, các con cũng mau chóng làm việc theo sắp xếp của ta. Nhà họ Lý và các con nhất vinh câu vinh, nếu như người nào còn dám vào lúc này nảy sinh một vài ý định không nên có, cũng đừng trách người cha này không nể tình." Lý Vạn Sơn không để ý lời Lý Ngọc Lam nói, ánh mắt quan sát mỗi người ở đây, trong giọng nói có chứa mấy phần uy hiếp.



Lúc này, người ở chỗ này không ai dám mở miệng đáp lời cha của mình, mọi người chỉ là gật đầu theo một cái rồi từng người rời khỏi phòng làm việc của Lý Vạn Sơn. Đợi đến khi tất cả mọi người đều biến mất, cửa phòng làm việc đóng lại, nghe vậy sống lưng Lý Vạn Sơn ngồi ở trên ghế giống như dùng hết tất cả hơi sức, thân thể mềm nhũn cả ngã ở trên ghế phía sau lưng......
"Chẳng qua mảnh đất trống kia đương nhiên không đáng cái giá này, nhưng cộng thêm nguyên vật liệu xây lầu, còn có nhà họ Lý đặt cọc công ty từ ngân hàng cho vay, những thứ này con số gộp chung vào một chỗ cũng đã bắt đầu tăng lên." Nghe được nghi ngờ của Mạn Dao, Trương Hạo Đình rất kiên nhẫn giải thích cho Mạn Dao.



"Ngoại trừ những thứ này ra, cổ phiếu của nhà họ Lý cũng có khả năng chịu ảnh hưởng, về phần sẽ tổn thất bao nhiêu, việc này sẽ phải xem năng lực ứng biến của nhà họ Lý. Tin tưởng theo thực lực của Lý đổng, những chuyện này cũng sẽ không trở thành vấn đề khó khăn quá lớn." Câu này của Trương Hạo Đình chỉ nói nửa câu, nếu như không có người ngoài tính toán quả thật sẽ không xuất hiện vấn đề quá lớn, nhưng Trương thị bọn họ đã tìm cách nhiều năm như vậy, đương nhiên sẽ không để cho Lý Vạn Sơn thoải mái vượt qua cửa ải khó khăn này như vậy. Sau khi biết những việc này, Mạn Dao thấy đã chỗ cách cửa chính không xa, từ trên xe đi xuống.



---



"Chủ tịch, bên ngoài có rất nhiều phóng viên muốn tới phỏng vấn, không biết là nơi nào tiết lộ tin tức, từ khi bắt đầu phiên giao dịch buổi sáng hôm nay, cổ phiếu của công ty chúng ta liền một đường đi xuống, rất nhiều người chơi cổ phiếu bắt đầu bán tống kho. Chủ tịch, rất nhiều cổ đông đã gọi điện thoại tới, hỏi thăm chủ tịch sẽ xử lý chuyện này như thế nào?" Thư ký Vương buông điện thoại trên tay, gõ cửa phòng làm việc của Lý Vạn Sơn.



"Tôi biết rồi, trong ngày thường, những người này tất cả ăn dùng đều dựa vào Lý Vạn Sơn tôi, hôm nay vừa xuất hiện chút vấn đề nhỏ, lại dám chất vấn tôi. Không phải là muốn mở hội nghị cổ đông ư, tôi sẽ cho ông cơ hội này, ông gọi điện thoại cho bọn họ, ngày mai chúng ta sẽ tổ chức hội nghị cổ đông, ngược lại tôi muốn xem thử có phải là những người này cánh cứng cáp rồi hay không, muốn làm cái gì?" 



Từ lúc nhận được tin tức kia về sau, tin tức xấu liên tục theo nhau mà tới, kích thích càng nhiều, ngược lại Lý Vạn Sơn càng ngày càng bình tĩnh, hôm nay nghe được lời thư ký Vương nói, rất là bình tĩnh mở □ nói hộ.



"Chủ tịch, tôi biết rồi, tôi sẽ thông báo cho bọn họ." Nếu Lý Vạn Sơn nổi trận lôi đình, ngược lại phù hợp ấn tượng Lý Vạn Sơn để lại cho thư ký Vương, nhưng hôm nay Lý Vạn Sơn lại bình tĩnh như vậy vẫn là càng khiến người ta cảm thấy sợ hãi. Đi ra từ trong phòng làm việc, thư ký Vương ngồi ở chỗ ngồi tự hỏi bước kế tiếp mình phải làm những gì.



Vào lúc giấu diếm hai phần báo cáo kia, thư ký Vương cũng đã không còn đường rút lui, thời gian sau đó bản thân thư ký Vương cũng nghi ngờ lúc đầu tại sao mình lại đột nhiên làm ra quyết định như vậy? Một khi Lý Vạn Sơn biết rõ chân tướng, dựa theo hiểu rõ của ông đối với Lý Vạn Sơn, thư ký Vương có thể tưởng tượng được bản thân sẽ đối mặt dạng trả thù gì.