Nữ Phụ Báo Thù

Chương 77 : Hối hôn (hủy bỏ hôn ước)

Ngày đăng: 13:55 30/04/20


Editor: trang bubble ^



"Hai người anh và Kính Đào quan hệ rất tốt, bình thường anh bận rộn trên chuyện công ty, hiểu tương đối ít đối với cuộc sống riêng của Kính Đào. Nhưng lần này lúc anh trở về lại phát hiện Kính Đào giống như đã biến thành một người khác, anh hỏi thăm nó rất nhiều lần rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nó cũng vẫn im lặng không nói. Anh là anh của nó, nó càng như vậy anh càng lo lắng, sau đó khi anh mãi luôn ép hỏi, anh mới biết chuyện này."



Nói tới chỗ này, người đàn ông dừng lại ngẩng đầu nhìn ánh mắt của Lý Như Tuyết, "Đó là xảy ra chuyện gì?" Lý Như Tuyết đã có thể đoán được đối phương muốn nói cái gì, trong lòng tự hỏi nên có đối sách. 



"Thật ra thì biết việc này, anh rất do dự, suy nghĩ mấy ngày mới gọi cho em cú điện thoại này. Chúng ta đều còn trẻ, có một số việc là không thể khống chế, chỉ có thể là số mạng cứ vô thường như vậy, tạo hóa trêu người, có một số việc đến cuối cùng chỉ có thể nói một tiếng đáng tiếc.



Vốn những thứ này thì một người ngoài như anh thật sự không tiện nói gì, có điều tình huống bây giờ quả thật đã xảy ra biến đổi, có một số việc anh nghĩ nên để cho em biết, nếu không anh thật sự sẽ áy náy."



Ở trong ánh mắt nghi ngờ của Như Tuyết, Lý Kính Dân nói ra lời đã thêm thắt tốt, sắc mặt của Lý Như Tuyết theo lời Lý Kính Dân nói từ vốn là đỏ thắm, đến mất đi màu máu, rồi đến hiện tại cả người luống cuống tựa vào ghế dựa phía sau.



"Như Tuyết, em không cần lo lắng. Em là người của nhà họ Lý chúng ta, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này, cây ngay không sợ chết đứng, những lời nói linh tinh kia rất nhanh sẽ không loan truyền nữa. Chẳng qua hiện tại chúng ta phải làm là nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này, em xem có phải hay không?"



Như Tuyết thầm nghĩ qua đủ loại, cũng không ngờ chuyện cô và Lý Kính Đào lại sẽ bị những người này lan truyền ra ngoài, hơn nữa những lời đó lại khó nghe như vậy. Lại nói chuyện này cô thật sự rất oan uổng. Cô và Lý Kính Đào rõ ràng không có gì cả, nhưng ánh mắt của mỗi người biết chuyện này nhìn cô đều giống như bọn họ đã có cái gì. Lúc đó, tại sao mình lại hồ đồ như vậy, trêu chọc một kẻ phiền phức như Lý Kính Đào, hiện tại lại như là Lý Kính Dân nói phải mau chóng giải quyết việc này, nếu không khi đồn đại ra ngoài, truyền tới chỗ một số người không nên biết thì mình thật sự không thu lại được rồi.


Chủ nhà họ Lâm, thấy con trai của mình trầm mặc đứng ở nơi đó, đứng dậy rời khỏi phòng sách với vợ mình.



"Chồng à, có phải tôi lại đi khuyên nó chút nữa hay không? Tuy nói nó lớn như vậy, nhưng ở trên mặt tình cảm lại không trưởng thành như làm ăn, có lẽ là lúc nhỏ lớn lên ở bên cạnh cha tôi, sâu trong nội tâm có cái loại tình tiết chỉ có ở trí thức đó. Ông cũng biết tôi đấy, cái loại học hành ở nước ngoài như Tĩnh Xu cũng không phải loại tôi thích, nhưng tôi cũng không nói gì. Nếu không phải là hiện tại gây ra chuyện như vậy, tôi thật sự là không muốn làm khó dễ con trai."



Lúc đơn độc ở chung với chồng, mẹ Lâm không thể tiếp tục che giấu lo âu trong lòng, thở dài. Loạn luân, nhà họ Lý gây ra loại bê bối này, dù là thật hay giả, nhà họ Lâm bọn họ chú ý nề nếp gia đình người ta như vậy cũng không thể có bất kỳ dính líu gì với bọn họ nữa.



"Được rồi, chuyện đã như vậy, nó là con của chúng ta, đương nhiên sẽ không làm cho chúng ta thất vọng. Nó sẽ hiểu rõ ràng, nguyên nhân chỉ là thời gian sớm muộn, vậy cũng là một lần thử thách của chúng ta đối với nó. Dù sao tương lai nó sẽ đối mặt đủ loại lựa chọn, có rất nhiều lúc sẽ không thể làm gì. Lần này nếu như nó có thể khiến chúng ta hài lòng, tôi cũng có thể yên tâm giao công ty cho nó. Những năm gần đây, vất vả cho bà rồi, hiện tại con cái lớn lên, chúng ta quả thật già rồi, thật hy vọng có thể sớm tháo xuống trọng trách, cùng bà trải qua cuộc sống mà chúng ta đã từng ảo tưởng."



Người đàn ông nhìn người vợ đối diện, có ý hổ thẹn nồng đậm, nắm tay nhau cùng nhau tới già, cho dù năm tháng tăng thêm dấu vết ở trên mặt bà, nhưng ở trong cảm nhận của ông, bà vẫn là thiếu nữ xấu hổ đưa ông xúc xắc và hạt đậu đỏ đó, xúc xắc ghép đậu đỏ lung linh, tương tư tận xương có biết không.



"Tủi thân với không tủi thân gì, đã bao lớn rồi còn là thiếu nữ lúc trước kia, hiện tại tôi đã rất thỏa mãn. Phải biết, tôi chính là đối tượng không biết bao nhiêu người hâm mộ, thật ra thì tôi vẫn cảm thấy tôi đã chiếm lấy quá nhiều may mắn trên đời. Trước kia chính là con gái một của cha mẹ, thích duy nhất một người vĩnh viễn ở cùng bên cạnh ông, sau đó lại có một đứa con trai khéo léo nghe lời, tôi đã rất hạnh phúc rồi. Người không thể yêu cầu quá nhiều, rất nhiều chuyện nếu như con trai nghĩ thông suốt, chúng ta cũng không cần yêu cầu cái khác, chỉ cần không đụng tới ranh giới cuối cùng của chúng ta, những chuyện khác cũng không cần so đo quá nhiều." Dựa vào trong ngực chồng, người phụ nữ chậm rãi mở miệng.



"Nghe lời bà." Người đàn ông cúi đầu đồng ý.



Bên này dịu dàng thắm thiết, trong phòng sách, thiếu gia nhà họ Lâm một thân một mình lại là tâm loạn như ma (lòng dạ rối bời). Anh rất muốn trực tiếp từ chối yêu cầu vô lý của cha, nhưng anh không thể, có lẽ anh thật sự quá bình tĩnh rồi, cho dù lúc này kích động cũng chỉ trong nháy mắt, sau đó đang tự hỏi lời nói vừa nãy của cha mẹ. Có lẽ mình thật sự không đủ yêu cô, nếu không tại sao lại cân nhắc ích lợi được mất, tình yêu chân chính cần chính là thiêu thân lao đầu vào lửa, nhưng mình lại không làm được. Người đàn ông bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, chỉ cảm thấy trong mắt giống như muốn chảy ra gì đó.....