Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày

Chương 109 : Hoàn chính văn

Ngày đăng: 08:41 18/07/20


Edit: Linh Nguyệt



La Thiến đặt tay để vào tay Đường Diễn, trong đầu nghĩ: Cậu chờ đấy! Đêm nay tìm cậu nói chuyện.



404 sung sướng nói: “Được nha được nha! A? Ký chủ, cô mang thai?”



La Thiến nghiến răng nghiến lợi đáp: Cậu mẹ nó ném tôi một mình hai năm còn dám hỏi tôi đang mang thai à hả?



404 nháy mắt im lặng, nhỏ giọng hỏi: “Hai năm rồi?”



La Thiến: Đoán xem.



404 yên tĩnh như gà. La Thiến sau khi 404 im lặng cuối cùng cũng có thể ăn xong bữa cơm này.



Chờ đến tối La Thiến trở lại phòng tân hôn Đường Diễn bố trí mới phát hiện, cô quên mất chuyện nháo động phòng.



Bạn Đường Diễn tuy là thiếu gia nhà X nhà Y, nhưng nháo động phòng thật sự chẳng phân biệt cao sang thấp hèn.



La Thiến kinh ngạc đến ngây người nhìn quả táo, Lữ Khải cười tủm tỉm: “Bắt đầu từ cái đơn giản nhất đi! Ăn quả đồng tâm, vui vui vẻ vẻ! Một người ít nhất ăn một miếng, nhất sinh nhất thế nhất song nhân! Tới tới tới!”



Lữ Khải rất không có hình tượng lấy ra ghế dựa, đứng lên trên, bắt đầu ra hiệu cho Đường Diễn.



Đường Diễn đối với việc này không có ý kiến, lôi kéo La Thiến cùng nhau ăn. Quả thật khó khăn không lớn, La Thiến không cắn được, Đường Diễn thực tự nhiên mà ngậm đến, để La Thiến cắn.



Thử thách quả đồng tâm lập tức vượt qua, Khổng Diệc Nhân liền lấy ra cây nến, đốt lên rồi nói: “Trò chơi này tên thổi nến, đương nhiên, phải bịt mắt.”



Đường Diễn nhướng mày, vẫn như cũ không có ý kiến, hắn giúp La Thiến dùng mảnh vải che mắt, sau đó cũng tự che cho mình. Khi Khổng Diệc Nhân hô lên: “1, 2, 3, thổi”, Đường Diễn nhẹ nhàng thổi một chút, La Thiến lại không khách khí!



Cô a một tiếng, thổi hết sức rồi kéo bịt mắt xuống, vừa vặn thấy Đường Diễn đầu bạc mặt trắng nhìn mình.



La Thiến: “…”



Người chung quanh đều cười to, Khổng Diệc Nhân nói: “Thổi ngọn nến biến thành phấn trắng! Cái này gọi là bạch đầu giai lão, chúc mừng chúc mừng!”



La Thiến cười cười với Đường Diễn tỏ vẻ lấy. Đường Diễn đại khái đoán được không có khả năng thật sự là ngọn nến cho nên thổi rất nhẹ, La Thiến bởi vậy chỉ có một ý phấn trắng trên mặt. Nhưng Đường Diễn…



Đường Diễn vẫy vẫy đầu, duỗi tay xoa đầu La Thiến hai cái: “Ngốc.”



La Thiến phủi phủi đầu hai cái, không thèm để ý có rối tóc hay không, nói: “Thật ra anh có thể nói một tiếng với em mà!”



Đường Diễn cười, búng trán cô: “Mấy chục đôi mắt nhìn chằm chằm đấy, tự em không nghĩ sao?” Đây là nháo động phòng! Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy.



La Thiến: “…”



La Thiến nghĩ nghĩ, run rẩy môi hỏi: “Nguyện vọng của cô chẳng lẽ là…”



“A, lúc ấy tôi nói chính "nhất định phải gả cho hắn".”



La Thiến: “Cô... Cô nghĩ thế nào vậy a a a a!!! Nếu là tôi tôi liền bóp chết hắn, còn gả cho hắn làm gì?”



Nguyên chủ cười: “Vận mệnh của tôi là không cách nào thay đổi, chỉ có gả cho hắn mới có thể sửa mệnh, mới có thể bảo vệ người nhà. Chẳng sợ hắn không yêu tôi, chỉ cần tôi là vợ hắn, cho dù là vợ cũ thì cũng có thể được Đường gia che chở.” Nguyên chủ nghĩ nghĩ, lại nói: “La Thiến, một người hèn mọn nhất là khi đến cả cuộc sống của chính mình cũng không thể làm chủ, vậy nên chỉ có thể tìm một người cường đại để dực dẫm. Tôi chính là như vậy, ngoại trừ Đường Diễn, không ai có thể bảo vệ tôi.”



Cho nên, chỉ cần được Đường gia che chở, bọn họ liền không dám đụng đến tôi. Chỉ cần tôi còn sống, tôi sẽ không khiến người nhà của mình phải lưu lạc khắp nơi.



“La Thiến, nguyện vọng lớn nhất của tôi chính là cục diện như bây giờ, cuộc sống của ga đình tôi có bảo đảm, vật chất có thể tự thỏa mãn, quãng đời còn lại vui vui vẻ vẻ. Tôi không làm được, nhưng cô đã, cho nên cô fdã hoàn thành nguyện vọng của tôi. Tôi nguyện ý đem thân thể này tặng cho cô, người nhà của tôi phải làm phiền cô rồi!”



Giọng nói của nguyên chủ nhỏ dần nhỏ dần, giống như là biến mất ở trong đêm tối.



La Thiến: “Vừa rồi cậu nói, cậy ới làm gì?”



404: “Ký chủ, cô nghe tôi nói…”



“Đúng rồi, cậu còn có bàn tay vàng đúng không?” La Thiến hỏi.



Giọng 404 càng lúc càng thấp: “Bàn tay vàng… Bàn tay vàng chỉ có thể dùng trước khi hoàn thành nhiệm vụ. Cô…”



“Vậy tôi còn cần cậu để làm gì???” La Thiến giận dữ.



404: “…”



“Em cảm thấy vậy sao?” Đường Diễn đứng ở cửa, lạnh lùng nhìn cô.



La Thiến: “Em... có thể giải thích.”



Đường Diễn ngồi xuống mép giường: “Em nói, tôi nghe.”



La Thiến xoa tay rồi xoa eo nhỏ, ngồi cạnh Đường Diễn nói: “Diễn Diễn, em phát hiện em càng yêu anh.”



Bộ dáng nghiêm túc của Đường Diễn sụp đổ, mỉm cười kéo La Thiến, hôn cô một cái nói: “Anh cũng vậy.”



Không biết khi nào bắt đầu để ý, bắt đầu thích, cũng không rõ nó như thế nào khắc sâu như thế... Cho dù dùng hết toàn lực yêu, toàn lực bảo vệ, Đường Diễn vẫn không biết tình cảm của hắn đối với La Thiến đến tột cùng là bao sâu...



Nhưng biết thì sao mà không biết thì sao? Đường Diễn chỉ biết cuộc đời này hai người sẽ bên nhau đến bạch đầu giai lão, vậy là đủ.



La Thiến cười, đôi mắt híp lại thành hình trăng non.



Cuộc đời có nhiều cái ngoài ý muốn như vậy, cô may mắn gặp phải cái tốt nhất.



CHÍNH VĂN - HOÀN.