Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày

Chương 131 :

Ngày đăng: 23:25 07/03/21


Edit: Linh Nguyệt



"Đường tổng, cảm ơn anh." Lâm Phỉ đặt hộp cơm trong tay xuống, hơi mỉm cười nhìn Đường Diễn.



Đường Diễn nhìn trước hộp cơm trước mặt, cau mày duỗi tay mở ra, bên trong trang trí xinh đẹp. Đường Diễn ngơ ngác nhìn trong chốc lát mới hỏi: "Đây là có ý gì?"



"Cảm ơn anh tháng sáu năm nay đã giúp tôi." Lâm Phỉ cúi đầu cười.



Đường Diễn trầm mặc nhìn cô, hai giây sau cầm lấy điện thoại nói với đầu kia: "Vào đây một chút."



Thư ký Kiều dùng tốc độ nhanh nhất đáp lại, ba giây sau đã gõ cửa.



Đường Diễn nhìn thư ký Kiều, chỉ vào Lâm Phỉ hỏi: "Ai?"



Thư ký Kiều: "..."



"Đường tổng... Anh không nhớ tôi sao?" Lâm Phỉ sửng sốt, ngây ngốc hỏi.



Đường Diễn nhìn hai mắt của Lâm Phỉ: "Cô biết Thẩm Bối Bối không?"



Lâm Phỉ lắc đầu, Đường Diễn nhìn về phía thư ký Kiều: "Cô cho cô ấy vào?"



Thư ký Kiều xin lỗi: "Vừa rồi tôi có nói với anh, là anh cho phép." Tôi thật không nghĩ tới chính anh lại quên mất.



"Tôi bảo cô cho cô ấy vào?" Đường Diễn hỏi lại.



Thư ký Kiều căng da đầu gật gật, Đường Diễn tiếp tục hỏi: "Khi nào?"



Thư ký Kiều nhìn đồng hồ nói: "Mười lăm phút trước."



Đường Diễn nhìn đồng hồ trên tường, bây giờ là mười hai giờ mười lăm, thời gian nhân viên công ty nghỉ trưa, mười lăm phút trước là mười hai giờ, hắn mỗi ngày đến thời gian này đều ngây người. Đã một tháng rồi, hôm nay cũng vậy, đại khái là do lúc đó xuất thần không chú ý nghe thư ký Kiều nói?



Đường Diễn lại ngây người. Hắn rời khỏi thành phố kia đã một tháng rồi, một tháng ở cùng cô kia, thời gian trôi qua thật mau.



Lần này trở về, hắn luôn cảm thấy có gì đó quái quái, có gì đó không rõ, nhưng hắn lại không nghĩ ra. Đường Diễn vuốt tập tài liệu đặt trên bàn. Không biết La Thiến đang làm gì nhỉ?



Mười hai giờ mỗi ngày là thời điểm bận rộn nhất, có khi phải đến một, hai giờ mới được nghỉ ngơi, ăn cơm.





Đường Diễn: "Không cao."



"Không quan hệ nha! Tôi cũng không cao, cậu ấy còn cao hơn tôi một chút, đứng cạnh nhau cũng khá hợp mà."



Đường Diễn: "Gầy."



"Không quan hệ luôn! Tôi đây tay nghề không tồi, về sau nấu nhiều món ngon, nhất định có thể nuôi béo cậu ấy."



Đường Diễn suy nghĩ trong chốc lát, rốt cuộc nghĩ ra một cái, nói: "Hắn có khả năng, tương đối nhanh..."



La Thiến: "..."



Đường Diễn nói lắp: "Cái này... Có phải không liên quan không?"



La Thiến: "Đường tổng, anh háo sắc." Cô che mặt hưng phấn nói.



Đường Diễn: "..."



La Thiến cười xong, nói tiếp: "Được rồi được rồi! Không nói cái này, tuy tôi đã chuẩn bị độc thân hết quãng đời còn lại, nhưng nếu có thể, tôi nguyện ý tìm một người cùng tôi cả đời."



Đường Diễn: "Ít nhất thì tìm ai đó tốt tốt chút."



La Thiến loạn đầu, khó xử nói: "Cũng không phải tiểu thuyết, đâu thể phát sinh cái gì mà nhân viên nghèo với tổng tài, đây là hiện thực nhá! Tìm người thích hợp là được, Tiểu Lưu rất hợp với tôi. Tôi không cha không mẹ, cậu ấy cũng không phụ vô mẫu; tôi không có cơ sở kinh tế, cậu ấy có ít tiền tiết kiệm; cậu ấy thích tôi, tôi cũng cảm thấy cậu ấy không tồi. Cứ như vậy cả đời không hẳn là không được..."



La Thiến nhìn Đường Diễn, đột nhiên biểu tình trở nên nghiêm túc: "Sau này, chúng ta cũng không nên gặp nhau nữa. Đồ vật anh để lại trong nhà... tôi đều ném hết rồi. Đường Diễn, tôi muốn bắt đầu một cuộc sống mới."



Cô cười: "Về sau, chúng ta chính là hai đường thẳng song song, anh ở đầu kia, tôitại đầu này. Không gặp không biết."



Đường Diễn yên lặng nhìn cô. Nhân viên nhanh chóng mang đồ ăn lên rồi lui ra. La Thiến lập tức cầm lấy chiếc đũa, chuẩn bị ăn uống thỏa thích một trận, dù sao thì từ sau khi Đường Diễn đi cô đã rất lâu không tử tế ăn uống một bữa.



Đường Diễn bắt lấy tay cô, hỏi: "Cái gì gọi là không gặp?"



"Cuộc sống của chúng ta khác biệt quá lớn, gặp mặt trong lòng sẽ thấy không cân bằng." La Thiến nói.



"Nếu chúng ta ở bên nhau thì sao?" Đường Diễn hỏi.



La Thiến sửng sốt, ngây ngốc nhìn hắn, cười khổ: "Nếu anh có tình cảm thì sẽ không một tháng trời không liên lạc với tôi. Khoảng cách giữa chúng ta quá lớn, không hợp."



"Sao lại không hợp?"



"Gia cảnh không hợp, tam quan không hợp, bằng cấp không hợp, cái gì cũng không hợp."



Đường Diễn chậm rãi buông tay cô, nói: "La Thiến, nếu em nguyện ý cùng người khác thử, người khác đó tại sao lại không thể là tôi? Cùng tôi đến Bắc Kinh đi!"