Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày
Chương 51 :
Ngày đăng: 16:42 27/05/20
Edit: Linh Nguyệt
Ra khỏi bệnh viện, La Thiến thở dài một hơi nói với ba mình: “Sức chiến đấu của bà nội giảm xuống rồi!”
Nếu là trước kia, không đạt mục đích thề không bỏ qua. Hôm nay tự nhiên lại có thể bình tĩnh cùng cô nói này nói nọ, quả thực giống như bà lão bảy mươi đã hồ đồ nhiều năm đột nhiên thanh tỉnh lại.
“Nghe nói là tiền trên người bà đã lấy ra hết rồi.” La Diễm nói, việc này La Diễm cũng là nghe cha mẹ chồng trong nhà nói.
La Thiến sửng sốt, bà nội La có không ít tiền dưỡng lão, nếu không với cái phẩm tính của La Phượng Lan sao có thể nguyện ý để một nhà mình phụng dưỡng một lão bà, không có đủ lợi ích là tuyệt đối không có khả năng.
La Tuấn cũng từng nghe ba mẹ mình nói qua, tiếp lời: “Tiền tiết kiệm của bà nội khi đó có rất nhiều, mấy năm nay tiền bị giảm giá trị, phần nhiều tiền tiết kiệm đều không đáng giá nữa. Huống chi, nhà bác cả nhiều con trai, mấy năm trước làm công đều có gửi tiền về, nhưng tới lúc kết hôn sinh con lại tốn kém không ít. Tiền tiết kiệm của bà đều bị bác gái mượn hết, nghe nói hiện tại trên người bà không có tiền.”
La Thiến cúi xuống đất nghĩ nghĩ, không có tiền nên băn khoăn. Đây là một vấn đề hiện thực, nếu hoàn toàn không màng đến tình mẫu tử ruột thịt, có lẽ có một ngày bà sẽ tới cầu ba La.
“Hai ngày nay hai đứa mau trở về đi! Kỳ nghỉ quốc khánh cũng sắp qua rồi.” Mẹ La nói: “Trong thôn vẫn chưa biết con trở về, mẹ chưa nói. Chúng ta đều có quan hệ với từng nhà trong thôn, làm nhà mới vốn dĩ đã hút mắt, con lại vừa mới lên TV, trong thôn hiện tại đều nói con có tiền. Đến lúc đó không phải ba đại cô thì chính là tám đại bà, đều muốn tới cửa vay tiền.”
Điều này La Thiến cũng hiểu, thôn bọn họ không lớn, mỗi nhà mỗi hộ đều có quan hệ họ hàng, hướng lên trên mấy thế hệ, có khả năng là có cùng tổ tiên luôn! Người ta tiền đồ kiếm được một đống tiền lớn thì luôn có người tới cửa vay tiền, muốn không cho mượn cũng không thể nào nói nổi, cho mượn, chẳng lẽ cho mượn cái này lại không cho mượn cái kia?
Trước tiên đưa La Diễm về Vệ gia, sau đó mới trở về La gia. Trưa hôm đó La Thiến liền tìm người tới chỉnh lại phòng lá sắt, đốc công nói một ngày không chuẩn bị tốt, La Thiến thêm WeChat của hắn, đợi hắn chuẩn bị cho tốt sau đó gửi giấy tờ cho cô, cô sẽ gửi tiền. Đốc công cũng là người cùng quê, La Thiến không sợ bị lừa, loại quan hệ ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy này đều sẽ chỉ lấy thêm chút phí thôi.
Sau đó ăn cơm xong, cô cùng La Tuấn đi xem điều hòa, phòng lá sắt không lớn, phải chọn loại vừa phù hợp vừa mát mẻ. Chính là loại để trên mặt đất, La Thiến cảm thấy ở mấy phạm vi linh tinh đều chấp nhận được, liền chọn cái này.
La Thiến phải đi trong ngày, người ở thôn vẫn phát hiện La Thiến đã trở lại. Nhưng không có tới vay tiền, chỉ là vây xem một chút, bà nội La bên kia cũng xuất viện hôm nay, La Thiến thấy nhà không còn việc gì nữa, cùng La Tuấn thu dọn một chút, trưa hôm đó liền rời đi.
Trở lại chung cư, La Thiến cùng La Tuấn thu dọn một chút rồi đi nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau La Thiến mới khôi phục tinh thần, ngày cuối cùng của kỳ nghỉ quốc khánh, La Tuấn trở về trường học. La Thiến muốn đi Đường thị chào hỏi Đường tổng đang vất vả tăng ca, Đường tổng rất vừa lòng.
“Bà nội cô thế nào?” Đường tổng vốn rất dễ nói chuyện bởi vì La Thiến hôm nay không mang theo điểm tâm ngọt nên Đường tổng có chút không thỏa mãn.
La Thiến giật giật khóe miệng nói: “Có thể coi như là khỏe mạnh.”
Đường Diễn ở đầu kia khẽ cong cong môi nói: “Làm bữa trưa hợp lý một chút.” Sau đó liền cúp điện thoại.
La Thiến ngây người, đây là ý muốn cô đưa cơm trưa qua sao? Hợp lý, cái gì là hợp lý?
La Thiến nhìn điện xuất thần hai phút, linh quang chợt lóe, yên lặng gửi tin nhắn cho Đường Diễn: “Tiệm đồ ngọt dưới nhà em đóng cửa, anh để ý không?”
Đường Diễn đáp trở về: “Tùy.”
La Thiến thở ra một hơi, đây là ý muốn nói bữa trưa không có điểm tâm ngọt là không hợp lý.
La Thiến ngay lập tức làm cho Đường Diễn một bữa trưa chay mặn cân đối, sau đó tới phố mỹ thực ở tiểu khu đối diện tìm tiệm đồ ngọt.
Bên ngoài tiểu khu nhà La Thiến có một cái phố buôn bán, bên trong có một phố mỹ thực dài đến cả trăm mét. Từ cửa hàng nhỏ đến nhà hàng lớn đều có, đương nhiên gồm cả cửa hàng bánh kem.
La Thiến thường ở nhà nên hay đến đây, sớm đã hiểu rõ đường đi. La Thiến tới nơi này thẳng đến chỗ cửa hàng mình hay mua kia.
Phía trước cửa hàng rất lớn, còn phân làm hai tầng trên dưới, trên lầu là dành cho khách muốn ngồi lại, dưới lầu là nơi đặt các loại điểm tâm. La Thiến là khách quen ở quầy bánh kem, mỗi lần tới đều sẽ mua không ít.
Hôm nay vừa đến liền có người giới thiệu các loại bánh kem cho cô.
“Cái này là loại mới hôm nay vừa ra, khá được ưa chuộng.”
“Cái này là vị gì thế?” La Thiến hỏi.
“Bánh kem hồng nhạt này là vị dâu tây, cái màu xanh lục này là vị matcha.” Nhân viên cửa hàng chăm chỉ giới thiệu.
La Thiến nhìn chằm chằm bánh vị matcha trong chốc lát, có chút khống chế không được nước miếng, nói: “Cho tôi hai cái vị matcha.” Trong cửa hàng bánh kem này, bánh kem vị matcha là đắt nhất, nhưng một cái cũng chỉ hơn kém 40 tệ, giá cả tương đối bình dân.
La Thiến thanh toán xong liền vội vàng gọi xe tới chỗ Đường Diễn, cô nghĩ đây chính là bánh kem nha! Không nhanh lỡ chảy ra thì làm sao bây giờ?