Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày
Chương 68 :
Ngày đăng: 16:42 27/05/20
Edit: Linh Nguyệt
Nhưng khi cẩn thận suy nghĩ lại cảm thấy không có chỗ nào có vấn đề cả.
Cô cùng Đường tổng vốn không thân thiết gì, nếu Đường tổng đồng ý cho vay tiền mới là kỳ quái chứ?
Cô khi đó chắc là bị ma quỷ ám ảnh nên mới cảm thấy việc này có thể thành, thậm chí lúc Đường Diễn hỏi cô dựa vào cái gì đã thiếu chút nữa buột miệng thốt ra mình nguyện ý lấy thân báo đáp.
Nếu không phải lúc ấy La Thiến ở đó, cô thật sự không biết mình sẽ nói ra điều gì.
Cuối cùng, cô là xấu hổ và giận dữ, rời đi.
Đêm nay là Giao thừa nhưng cô một chút tâm tình cũng không có.
Lâm Phỉ thở dài, trong nhà hiện tại cũng là loạn thành một đoàn.
Nhà Lâm Phỉ kinh doanh bất động sản, ba Lâm là người gốc kinh đô nhưng lại không làm việc ở kinh đô. Sự nghiệp của ba Lâm không tranh nổi với những cái "bát lớn" khác trong kinh đô nên đã chọn đến thành phố khác lập nghiệp.
Kinh tế ở Trung Quốc ngày càng phát triển, nhà ở tuyệt đối là con đường làm giàu nhanh nhất, ba Lâm cũng thông qua con đường này đi lên thành kẻ có tiền.
Mẹ Lâm là tiểu thư khuê các, tính cách mềm yếu, một thân thư hương chi khí, cùng ba Lâm cũng có thể xem như là ân ái.
Bởi vì sự nghiệp của ba Lâm ở nơi khác, hàng năm đều không ở nhà cho nên Lâm Phỉ do theo mẹ Lâm nuôi lớn.
Phải trải qua những tháng ngày không có ba, tính tình của mẹ lại ôn ôn hòa hòa, nuôi dạy Lâm Phỉ thành một tiểu thư khuê các không tranh không đoạt. Chính điều này đã khiến tính tình Lâm Phỉ trở nên mềm yếu, được cái đi theo mẹ Lâm học được một tay nấu nướng tốt.
Từ nhỏ đã chịu giáo dục cao cấp, thường xuất ngoại làm sinh viên trao đổi, trong nhà cũng thường đưa tiền sinh hoạt. Sau khi đi làm cũng không cần vì tiền mà phiền não, tuy rằng mọi người trong công ty đều sai sử cô nhưng cô tự nhận chức được mọi "người mới" đều như thế, cũng không giải thích dư thừa đòi công bằng gì đó.
Cứ như thế nỗ lực làm việc, cuộc sống đơn giản không sóng gió, ngoại trừ yêu thầm Đường tổng thì cô không có bất cứ cái gì không hài lòng.
Dù sao thì Đường tổng cùng cô chính là khác biệt một trời một vực, chỉ cần mấy cái biệt thự đứng tên hắn kia cũng đã tương đương gần như toàn bộ gia sản của ba Lâm. Đối với Đường tổng mà nói, cô chẳng qua chỉ là một cây cỏ dại ven đường, diện mạo cũng chỉ tính là thanh tú, sao có thể khiến cho hắn chú ý.
Phùng Nhất Khê trầm mặc xem xong rồi đem tư liệu đưa trả cho Lâm Phỉ: "Anh đã xem qua, quả thật là một hạng mục tốt. Bỏ vốn đầu tư thì khả năng nhận lại lời lãi cũng rất lớn!"
Trên mặt Lâm Phỉ liền hiện lên biểu tình vui vẻ, Phùng Nhất Khê lại nói: "Nhưng mà cái hạng mục này, anh khó có thể "nuốt" nổi." Hạng mục quả thật không lớn, quăng vào đó mấy cái trăm triệu thì lợi nhuận thu lại nhất định sẽ lớn hơn gấp nhiều lần. Ba Lâm Phỉ đây là lần đầu tiên sau nhiều năm như vậy đầu tư một hạng mục lớn nhất, nơi nơi vay mượn tiền để thực hiện.
"Nếu chỉ lấy tiền của anh tới đầu tư, anh đương nhiên nguyện ý, nhưng hiện giờ vốn lưu động anh có thể chuyển qua vốn không thể "nuốt" trọn hạng mục này." Hắn nhìn Lâm Phỉ sắc mặt đã bắt đầu ảm đạm tiếp tục nói: "Tuy anh có thể điều động vốn của công ty nhưng số tiền lớn đầu tư như vậy, nhất định phải xem ý kiến của cổ đông. Bọn họ sẽ không đồng ý, huống chi nếu đồng ý thì dự án tiếp theo của công ty anh sẽ không đủ vốn."
Lâm Phỉ miễn cưỡng cười cười: "Em hiểu, em hiểu mà! Em chỉ muốn tới thử vận may thôi."
"Kỳ thật, nếu có thể, sao em không đi tìm Đường tổng? Tài chính trên tay hắn khảng định đủ để "nuốt" vào hạng mục này." Phùng Nhất Khê tò mỏ hỏi.
"Em đâu quen biết gì anh ấy." Lâm Phỉ nói.
"Mọi người đều là người làm ăn, có thể kiếm ra tiền thì tự nhiên sẽ đầu tư." Phùng Nhất Khê nói, hắn quả thực muốn cái hạng mục này, nhưng lực bất tòng tâm. Có thể kiếm tiền ai mà không muốn, hắn cũng vậy. Nhưng công ty hiện giờ mới xuất phát, còn đang trong giai đoạn phát triển, chưa đến lúc có khả năng đầu tư một hạng mục ngoài.
Lâm Phỉ cười khổ lắc đầu nói: "Em đã đi tìm rồi, Đường tổng không đồng ý."
Phùng Nhất Khê thở dài, trầm tư trong chốc lát rồi hỏi: "Thế em đã thử tìm người trung gian chưa?"
"Người trung gian?" Lâm Phỉ vẻ mặt nghi hoặc.
"Đúng vậy, Đường tổng không đầu tư cái này cũng dễ hiểu mà. Vài năm trở lại đây bất động sản đã bắt đầu có dấu hiệu đình trệ, em trực tiếp đi tìm hắn, hắn đương nhiên không thèm để ý tới. Vậy nếu em tìm một người trung gian thì sao? Để người đó khuyên hắn hai ba câu, anh nghĩ sẽ có hiệu quả hơn." Phùng Nhất Khê gợi ý.
Lâm Phỉ hỏi: "Nhưng em phải tìm ai đây?"
Phùng Nhất Khê cười nói: "Không phải người đó em cũng quen sao? La tiểu thư chứ ai! Anh thấy quan hệ của cô ấy và Đường tổng không tệ, Đường tổng đối xử với cô ấy cũng không tồi, cô ấy thật ra chính là người thích hợp nhất ở lên tiếng khuyên nhủ hai câu."
Lâm Phỉ sửng sốt, nghĩ đến hình ảnh mấy ngày hôm trước, bóng dáng hai người ngồi ở bờ sông dưới pháo hoa rực rỡ. Trong lòng cô hơi đau xót, nhưng đã lập tức đem hình ảnh đẩy ra khỏi đầu, nhìn Phùng Nhất Khê cười nói: "Em đã biết, cảm ơn anh, em sẽ đi thử xem."
Phùng Nhất Khê cũng hơi mỉm cười: "Việc nhỏ thôi, anh đâu có giúp được nhiều." Phùng Nhất Khê cùng La Thiến tiếp xúc chẳng qua cũng là vì muốn hợp tác với Đường Diễn. Lần đó hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra Đường Diễn đối xử với La Thiến rất khác biệt. Thông qua La Thiến, không hẳn hoàn toàn không có cơ hội thành công.