Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày
Chương 88 :
Ngày đăng: 16:42 27/05/20
Edit: Linh Nguyệt
Đường Diễn phát hiện La Thiến quả thật không dễ lừa, nhìn cô ngây ngốc như thế, nói cũng rất vui vẻ... Nhưng cô quay đầu liền không nhận người!
Đường Diễn sau một ngày tự hoài nghi năng lực của bản thân, quyết định xin trợ giúp từ bên ngoài.
Đương nhiên, người đầu tiên cần loại trừ chính là anh trai nhà mình. Lấy cái tính cách xem đau khổ của em trai thành niềm vui của bản thân mà Đường Hình sở hữu, Đường Diễn thực sự ngay cả tình huóng cũng không muốn kể với hắn, nói chi là xin ý kiến.
Mấy tên bạn đầu chó mà Đường Diễn thường hay lui tới tính đến nay chỉ có Hàn Văn Hiên, Lữ Khải và Khổng Diệc Nhân.
Đường Diễn vào group WeChat hỏi bọn họ: Làm thế nào để lừa một người tới kinh đô?
Trong group lập tức bị doạ sợ, tất cả mọi người phát ra các loại meme biểu thị tâm trạng không thể tin tưởng được của bản thân.
Đường Diễn chịu đựng không nổi bão chờ ý kiến của các anh em.
Hàn Văn Hiên là tên đầu tiên hoàn hồn: Đường ca, cậu làm sao vậy?
Lữ Khải: …
Khổng Diệc Nhân trực tiếp hỏi: Cậu đây là muốn lừa ai?
Đường Diễn đã không còn cách nào, chỉ có thể coi ba tên thợ giày này thành Gia Cát Lượng, kể hết chuyện La Thiến về quê mở cửa hàng.
Không nghĩ tới, đáp lại đều là...
Hàn Văn Hiên: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha
Lữ Khải: Ha ha ha ha ha
Khổng Diệc Nhân: Ha ha ha ha ha ha
Đường Diễn: …
Sau khi cười nhạo một phen, ba tên bạn không bằng gà chó kia cũng bắt đầu nghĩa khí nêu lên ý kiến.
Hàn Văn Hiên - tên không đáng tin cậy nhất, từ trước đến nay đều là quấy rối - lập tức nói: Đường tổng, dùng tiền đi. Trước đó không phải đều là như thế sao?
Đường Diễn khinh thường đáp: Thiến Thiến nhà tôi bây giờ không thiếu tiền.
Chớp mắt đã bước vào tháng mười một, tiết trời bắt đầu chuyển lạnh.
Bà nội La rốt cuộc cũng biết La Thiến mở cửa hàng, lưu lưu loát loát bước vào Ngọ Hậu.
Nhìn diện tích cửa hàng lớn, phục vụ mặc đồng phục cùng La Diễm ngồi ở quầy bar, ôi trời ơi, La Thiến đây là phát tài rồi!
La Thiến giấu chuyện mình mua căn hộ không nói cho ba mẹ La là do sợ sẽ doạ bọn họ, còn La Tuấn thì biết một ít, La Diễm cũng vậy. Vì thế bà nội La lại càng không thể biết, bà chỉ biết La Thiến làm bà chủ. Nguyên chuyện này cũng đủ khiến bà giật mình.
La Diễm thấy bà nội La tới liền nhíu mày, việc khách hàng tới tiệm làm loạn đã không phải lần đầu tiên cô xử lý.
Bấy giờ thấy bà nội La tới, tuy trong lòng cô mờ mịt nhưng vẫn hiểu được việc này không thể trốn tránh, chỉ đành dẫn bà vào văn phòng rồi sau đó gọi La Thiến tới.
La Thiến tới rất nhanh, cô vẫn nhớ rõ người chủ trước chính là bị chủ nợ ép nên mới lỗ vốn.
Bà nội La thấy La Thiến liền cười đắc ý: “Hiện tại mày không thể nói mày không có tiền chứ?”
La Thiến lập tức cười, nói: “Có thể chứ! Có sao đâu ạ?”
Bà nội La: “...”
La Thiến nhìn bà nội La hỏi: “La Phượng Lan bảo bà tới phải không?”
“Đó là bác gái của mày!”
La Thiến xua xua tay nói: “Bà nội không cần nói với con mấy cái này, con nghe không hiểu. Vì sao bà tới đây trong lòng con cũng ràng, nói đi nói lại chẳng qua là do tiền. Bà lừa ba con cìn muốn ép luôn con của ông ấy, bà thật sự coi La Thiến là quả hồng mềm mặc bà nắn bóp sao? Đã chọc con không vui vẻ thì dù có phải đóng cửa cửa hàng, con cũng sẽ không mượn bác cả một phân tiền. Về sau chúng ta tốt nhất là đừng nên tỏ vẻ thân thiết, cả đời không qua lại với nhau. Con đón ba mẹ ra ngoài sống, con còn không nuôi nổi bọn họ sao?”
Bà nội La thở dài nói: “Bà không vay tiền, con nói một chút xem cửa hàng này của con giá trị bao nhiêu đi?”
La Thiến nói: “Rất đáng giá! Nhưng dù cho có tiền con cũng sẽ không cho mượn. Ha ha…”
Bà nội La: “Mày... Mày không cho tao mượn thì để làm gì?”
Bà nội La làm khó dễ hai câu liền rời đi, còn không quên dặn dò ba La nhớ trở về thăm mẹ.
La Thiến sau khi tiễn bà nội La liền quay sang nói với Đường Diễn đang uống cà phê: “Bà nội em thật sự càng ngày càng phân rõ phải trái nha!”
Đường Diễn lúc đó chính là vẻ mặt một lời khó nói hết, điểm mấu chốt của người ta đều là như thế này chậm rãi luyện thành.