Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày

Chương 97 :

Ngày đăng: 22:27 27/06/20


Edit: Linh Nguyệt



“Đánh người không đánh vào mặt, vạch trần không nói điểm yếu, các người có thể mắng tôi nhưng là không thể nói tôi đánh bài không tốt.” La Thiến mắng.



Trương Tích Minh thấy thủ hạ tên Trình Hải Phong cười lạnh: “Không tốt?Cái kỹ thuật đánh bài này của cô, nói không tốt là đang vũ nhục từ "không tốt" này!”



Một người khác tên Tùng Khang cũng nói: “Nên đi khi không đi, nên tạc khi không tạc, nói cô không nên đánh đều là đang khen cô.”



La Thiến hoàn toàn yên lặng, cô thật sự chơi tệ như vậy sao?



Thấy bọn họ cãi nhau xong rồi, Trương Tích Minh mới tìm lại được giọng, nói: “Mấy người có ai còn nhớ chúng ta đang chạy trốn không?”



Bài của Trình Hải Phong cùng Tùng Khang đều rơi xuống đất, hai người đều lập tức đứng dậy hô: “Lão đại.”



Trương Tích Minh nghiêm túc nhìn hai người, sau đó yên lặng nói: “Chỉ số thông minh của mấy nguòi chạy đi đâu rồi?”



Trình Hải Phong: “…”



Tùng Khang: “…”



La Thiến: “…” Có ý gì?



“Được rồi, Hải Phong tiếp tục lái xe, Tùng Khang ngồi phía trước đi.” Trương Tích Minh sau khi lên xe liền đem hai người kia đuổi đi rồi kéo tấm chắn, nhìn La Thiến: “Cô không sợ chết nữa rồi?”



La Thiến rụt cổ: “Sợ!”



“Còn có tâm tình chơi đấu địa chủ?”



La Thiến lại rụt cổ: “Anh đi lâu quá.”



Trương Tích Minh cạn lời. Hắn cảm thấy mình thân là phần tử chống đối xã hội dữ dội thì khi kéo cửa ra hẳn phải nhìn thấy La Thiến đang run bần bật cùng hai thủ hạ đang ngồi phía trước một dõi mắt nhìn ra ngoài, một phì phèo hút thuốc.



Nhưng thực tế thì hắn thấy chính là ba người tụ nhau chơi đấu địa chủ, còn vì thế mà cãi nhau như ba tên ngốc.



“Thẩm Bối Bối thế nào?” La Thiến nói lảng sang chuyện khác.



Trương Tích Minh hừ một tiếng, nói: “Cô quan tâm sao?”



La Thiến thề thốt nói: “Quan tâm, quan tâm. Cái kia, tôi có thể hỏi chứ?”





“Không ăn.”



“A!” La Thiến kêu một tiếng rồi bỏ vào miệng.



Trương Tích Minh không khỏi dùng ngón trỏ không ngừng gõ gõ mặt bàn, trong lòng nghĩ: “Có cảm giác có chỗ nào đó rất không thích hợp!”



Nếu Đường Diễn ở đây thì nhất định sẽ nói cho hắn biết: Con tin tự mình ý thức được bản thân còn chưa đủ mạnh mẽ nên thái độ đối đãi với con tin của anh cũng sẽ xuất hiện lệch lạc.



Trương Tích Minh đang trên đường đi theo suy nghĩ của La Thiến mà chính hắn không ý thức được.



Mà lúc này ba Đường nhìn văn kiện được đưa tới, hỏi: “Cậu xác định?”



Cấp dưới cúi đầu, nói: “Căn cứ theo báo cáo nhận được, sẽ không sai.”



Ba Đường nhìn văn kiện trước mặt, lại nhìn đến hình ảnh đã bị chặn, trong lòng kỳ thật đã biết hết chân tướng. Nếu nói ở phòng điều khiển, hành vi của ông với đứa con út là thói quen xấu có từ lúc hai đứa ra đời, nhưng cũng xác thật là ông muốn nhìn xem độ tin tưởng của nó với vợ mình.



Dù sao thì từ Đường Diễn bắt đầu nhìn camera, hạt này đã nảy mầm trong lòng nó. Ở dưới tình huống như vậy nếu như nó không có lòng tin thì hôn nhân sau này có lẽ sẽ là một bản sao khác của Đường Hình.



Nhưng ba Đường cũng biết sự đặc biệt của Thẩm Bối Bối trong lòng Đường Diễn. Trước kia Đường Diễn tự mình sa đọa một tháng, ba Đường không đau lòng sao? Đương nhiên là không có khả năng, ông đặc biệt không thể tha thứ việc Thẩm Bối Bối không từ mà biệt



Cho dù hiện giờ nó đã buông được Thẩm Bối Bối, một lòng muốn cùng La Thiến nhưng liệu nó có thể tiếp nhận việc vợ mình mất tích là do Thẩm Bối Bối không?



Ba Đường xoay xoay cây bút trong tay, sau đó ôm tâm tình sung sướng gửi kết quả cho Đường Diễn. Tương ái tương sát đó, kịch hay!



Lúc Đường Diễn nhận được tư liệu phản ứng đầu tiên chính là gọi cho ba Đường: “Ba không làm giả đấy chứ?”



“Đợi La Thiến trở về, ta sẽ nói y nguyên mấy lời này cho nó nghe.” Ba Đường lạnh nhạt đáp.



Đường Diễn cạn lời: “Con hỏi như vậy không phải không tin Thẩm Bối Bối không thể làm ra việc này mà là không tin ba!”



“Chuyện lớn như vậy ta sẽ làm giả sao?” Ba Đường cả giận.



“Ba sẽ.” Đường Diễn không chút do dự đáp.



“Vậy anh tự nghĩ cách tìm vợ anh đi!” Được lợi còn lắm chuyện, ba Đường trong lòng mắng to.



Đường Diễn co được dãn được, mặt không biểu cảm nói tiếp: “Con sai rồi.” Hắn không phải không tìm được, mà là thời gian hắn tìm được người cùng thời gian ba Đường tìm được không giống nhau. Mà hắn, muốn sớm một chút nhìn thấy La Thiến!



Thẩm Bối Bối? Đường Diễn cảm thấy cũng phải đến thăm một chuyến.



Hắn vốn cho rằng lần đó đã cùng Thẩm Bối Bối nói rõ ràng, hai người từ đây liền xem như hai người xa lạ, ở khoảng cách xa nhất của quan hệ bạn bè. Không nghĩ tới, mọi chuyện sẽ thành như vậy.



Hắn cũng không nghĩ tới, lúc này La Thiến đang cùng kẻ bắt cóc thương lượng: “Không bằng… Chúng ta chơi mạt chược đi?”