Nữ Phụ: Cô Ấy Không Online

Chương 271 : Là "hắn", không phải "nàng" (1)

Ngày đăng: 16:45 30/04/20


NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 271) | Facebook



Hội Những Người Thích Ngôn Tình Sủng Và Có Logic



NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 271)



1 GIỜ TRƯỚC · CÔNG KHAI



MỤC LỤC



☆ Chương 271: Là “hắn”, không phải “nàng” (1)



Gió đêm gợi lên bộ váy sam màu vàng nhạt. Dưới ánh trăng sáng tỏ, Minh Châu đứng ở giữa sân phát huy toàn bộ khí thế, “Người Miêu Cương tới gây chuyện mà không điều tra một chút xem Liễu phủ là địa bàn của ai sao?”



“Minh gia châm vàng...” Ông lão nói với vẻ kiêng kị. Ông ta nhìn rắn chết đầy đất, nắm chặt cốt sáo, không cam lòng mà nói: “Rút lui!”



Lập tức, tất cả người mặc áo choàng lục đậm đều biến mất khỏi đây.



“Minh Châu!” Hồng Đậu ngồi xổm trên mặt đất, ôm A Miên kinh hoảng nói: “A Miên ngất đi rồi, ngươi mau giúp ta cứu nàng ấy!”


Rất nhanh, Minh Châu đi lấy thuốc đã trở lại.



Minh Châu thân là truyền nhân duy nhất của Minh gia “châm vàng”, đối phó với loại miệng vết thương này cũng không quá vất vả, chẳng qua vẫn phải tốn không ít công phu mới cầm máu cho A Miên được, chờ đến khi đắp thuốc và băng bó xong cho A Miên, Minh Châu và Hồng Đậu đều toát mồ hôi vì mệt.



“Phu nhân, yên tâm đi, loại kim sang dược này là thuốc cầm máu tốt nhất của Minh gia chúng ta. Hắn nghỉ ngơi một thời gian sẽ rất nhanh chóng bình phục.”



Hồng Đậu nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm, “Cảm ơn ngươi, Minh Châu.”



“Không cần cảm ơn. Nếu muốn nói về ơn thì phải là ta tạ ơn phu nhân mới đúng.” Minh Châu nhớ tới lúc trước mình không ưa Phượng Khuynh Liên, muốn tác hợp cho Hồng Đậu và Thẩm Lạc Ngôn, về sau Minh Châu bị phạt, Hồng Đậu còn quan tâm nàng có thịt ăn hay không, Minh Châu hết sức cảm động. Nàng thấy Hồng Đậu lo lắng cho người bị thương này như thế, liền tò mò hỏi: “Phu nhân, hắn là bằng hữu của ngươi sao?”



“Ừm, là bằng hữu ta quen khi đến Võ Lâm Minh. Ta cũng không biết sao nàng lại bị người Miêu Cương đuổi giết.”



“Chờ hắn tỉnh lại, phu nhân hỏi hắn là được rồi.”



“Ngươi nói rất đúng, vậy...” Hồng Đậu rốt cục cũng hỏi ra một vấn đề, “Ngươi nói khi một người bị thương ở ngực, ngực nàng... cũng bị thu nhỏ sao?”



Minh Châu khó hiểu.



Hồng Đậu lại mô tả so sánh trên ngực mình, nói: “Ngực A Miên trước kia có... lớn như vậy nè. Nhưng hiện giờ lại biến phẳng.”



“Phu nhân...” Minh Châu chớp mắt, “Bằng hữu của ngươi chẳng phải là nam à?”