Nữ Phụ: Cô Ấy Không Online
Chương 84 : Hồng Đậu quan tâm
Ngày đăng: 16:43 30/04/20
NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 84) | Facebook
Hội Những Người Thích Ngôn Tình Sủng Và Có Logic
NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 84)
8 THÁNG 8, 2018 · CÔNG KHAI
MỤC LỤC
☆ Chương 84: Hồng Đậu quan tâm
Lý Tùy Phong vậy mà lại không vội thu thập đồ đạc rời đi, hắn ngồi trên ghế, còn tự rót cho mình một ly trà an tâm xem diễn, chẳng qua trà còn chưa đưa đến bên miệng, đã bị Hồng Đậu đoạt lấy một ngụm uống cạn.
Uống xong ly trà, Hồng Đậu vỗ vỗ ngực, thoải mái thở phù một tiếng, khóc quả nhiên cũng cần thể lực, vừa vừa rồi hết khóc lại gào, giọng nói của nàng cũng đều sắp bốc khói, uống được ly trà mới thoải mái hơn.
Thẩm Lạc Ngôn thấy Hồng Đậu nghỉ tạm đủ rồi, hắn mới hỏi: “Có người giả trang ta?”
“Ừm!” Hồng Đậu gật đầu, “Hắn vậy mà giả bộ y như thật! Ta cùng Lý công tử đều không phát hiện ra!”
Thẩm Lạc Ngôn nhíu mày, “Có người sở hữu thuật dịch dung cao siêu đến vậy, ngay cả Lý huynh cũng không nhận ra sao?”
Lý Tùy Phong ngoài ý muốn nhìn Thẩm Lạc Ngôn, thầm nghĩ loại lời nói giận dỗi này thật không giống như lời bình thường Thẩm Lạc Ngôn sẽ nói.
Hồng Đậu sắc mặt rối rắm, ngón trỏ nàng vòng quanh trên vạt áo lụa, cũng không biết đang rối rắm cái gì.
Người khác nhìn không hiểu, Thẩm Lạc Ngôn lại hiểu rất rõ, nàng đúng là thật sự có suy nghĩ rời đi, hỏa khí trong lòng hắn liền lớn hơn nữa, hỏa khí này lại phát tác không ra, vì thế lại chỉ có thể tự mình tức giận.
Hồng Đậu thấy Thẩm Lạc Ngôn sắc mặt tái nhợt, nàng sợ hãi hỏi: “Trang chủ…… Ngươi làm sao vậy?”
“Nội thương chưa lành, dưới cơn tức giận, nội thương sẽ thực dễ dàng tái phát.” Lý Tùy Phong lại rót ly trà cho chính mình, tỏ vẻ chuyện không liên quan mình mà nói mát.
Lúc này lại như cũ, trà Lý Tùy Phong còn chưa đưa đến bên miệng, lại bị Hồng Đậu nháy mắt đoạt đi, Hồng Đậu bưng trà tiến đến bên cạnh Thẩm Lạc Ngôn, “Trang chủ ngươi đừng tức giận, uống một ngụm trà nghỉ ngơi một chút, giữ tâm tình tốt đẹp, mới có thể không bị nếp nhăn nha.”
Thấy bộ dáng lấy lòng của nàng, Thẩm Lạc Ngôn thầm nghĩ nha đầu này thật đúng là không tim không phổi, hắn liếc mắt nhìn trà nàng đưa qua, coi như nể tình nàng biết ân cần, vẫn nhận lấy.
Hồng Đậu lập tức lại treo nụ cười lấy lòng, “Trang chủ nha, Tiểu Thức Bạch từ ngày đó đến nay thế nào? Có ăn nhiều cơm không? Có cao lên chút nào không thế?”
“Ngoại trừ Thức Bạch……” Thẩm Lạc Ngôn dùng sức nắm chặt cái ly trong tay, “Ngươi liền không quan tâm ai khác sao?”
“Ai khác?” Hồng Đậu suy nghĩ một lát, lại biết nghe lời phải, dựa theo tâm ý hắn mà hỏi: “Phượng di nương ở nhà có khỏe không? Có ăn nhiều cơm hay không? Nàng như vậy quá gầy, vẫn nên ăn nhiều cơm cho có da có thịt mới tốt.”
“…… Ngoài Phượng di nương ra thì sao?”
“Vậy……” Hồng Đậu cảm thấy khí lạnh trên người hắn càng ngày càng nghiêm trọng, nàng cười miễn cưỡng, “Vậy…… Đại Hoàng có ăn nhiều cơm hay không? Nó có còn thích bắt chuột không……”
“Bang” một tiếng, cái ly trong tay Thẩm Lạc Ngôn nát vụn.