Nữ Phụ, Đừng Coi Khinh Nữ Chủ

Chương 1 :

Ngày đăng: 17:25 18/04/20


Tần Cảnh chuẩn bị tắt máy tính đi ngủ, thì QQ lại “ping” một cái, là Viên Tử.



Tần Cảnh lập tức kích động mở ngay. Này cũng khó nói, Viên Tử nghỉ đông không có việc gì làm, ngồi viết tiểu thuyết, lại còn lấy tên Tần Cảnh để đặt cho nữ chính.



Tên mình đặt cho nhân vật nữ chính đương nhiên là tâm lý như vậy, mà hơn nữa, Viên Tử viết truyện còn mượn cả đời sống hàng ngày của Tần Cảnh mà ghép lên nữ chính – một cô gái trẻ xinh đẹp, mơ ước làm đạo diễn. Cô có thể không kích động sao?



Ở trong khung thoại, quả nhiên là file word đang được chuyển tới. Tên truyện “Minh tinh vùng dậy – nữ phụ muốn báo thù” .(Minh tinh quải đầu tường – nữ phụ muốn báo thù -> bạn nào dịch được tên khác thì bảo mình với)



Tần Cảnh xem đầu đề, lập tức nhiệt huyết sôi trào, minh tinh a, hơn nữa còn cái gì nữ phụ muốn báo thù, nhất định là đao quang kiếm ảnh, đấu đá sôi nổi!



Tải về, khung thoại lại nảy lên câu nói :



“Viên Tử 2013-3-17 22:33:33



Tần Cảnh, dạo gần đây đang phổ biến nữ phụ văn, nên tớ mới nổi hứng viết một bộ, cậu kì thật đúng là nữ chính, cơ mà, ách, là vốn-là nữ chính, cậu không vừa ý đừng chém tớ, tớ chạy trước! Bái bai~~~”



Tiếp theo là, cái hình avatar cười ngu ngơ của Viên Tử xám đi luôn.



Tần Cảnh bình thường không hay xem tiểu thuyết, nên đọc câu này cũng không hiểu, cái gì mà nữ phụ văn? Gì mà nữ chính, lại còn là vốn-là nữ chính?



Không phải chứ, nữ phụ thì là nữ phụ, nữ chính liền là nữ chính, có cái gì mà loạn vậy?



Có điều, Tần Cảnh không quản nhiều như vậy, chuyển file word vào điện thoại di động, rồi trùm chăn đọc xem cái tiểu thuyết lấy tên mình làm nữ chính có cái gì.



Mấy tiếng sau




Nam chủ quan trọng là kiên định trung trinh không thể dung hai người a, vì cái gì mà bị nữ phụ nhà ngươi một giây đồng hồ xúi giục theo mình?



Ngươi, cái nữ phụ xuyên qua tới, không chịu tử tế mà tỉnh ngộ sai lầm của mình, còn bày trò báo thù, mỗi ngày lấy ngược nữ chủ ngược nam chủ làm vui, lấy trêu chọc cướp đoạt những nam nhân bên cạnh nữ chủ làm vui, đây rõ ràng là tâm lý méo mó vẹo vọ hằn thù xã hội a, phải hay không?



(không hiểu sao có cảm giác mình viết thể văn biền ngẫu=)))



Tần Cảnh lòng căm phẫn tức tối ói mửa xong, bình tĩnh mà xem xét, này bộ tiểu thuyết nếu như không phải nguyên nữ chủ lấy Tần Cảnh để đặt tên, cô vẫn xem thật sự vui vẻ, dù sao, ách, truyện hành hạ người như vậy ai không thích?



Chính là, người bị hành hạ là trùng tên trùng họ với Tần Cảnh a!



Tràn lòng bi phẫn, Tần Cảnh gọi điện thoại cho Viên Tử, kết quả, ách, nó chắc là sợ bị mắng, tắt máy. Thế là gửi tin nhắn:



“Viên Tử, đừng trốn tránh! Lệnh cưỡng chế chỉnh đốn và cải cách, viết lại in nghiêng, nhất định sửa tên nguyên nữ chủ! Bằng không, ta liền đem cái thứ văn chương thiếu nhi không nên xem của mi cho bố mẹ mi xem! Ta xem mi dám không!”



Gửi tin rồi, Tần Cảnh vẫn là oán khí khó tiêu a, lăn qua lăn lại quyết định ngày mai nhất định phải tìm Viên Tử mắng nó một trận, nhân thể cho nó ăn hành.



Kết quả, cô không nghĩ đến là, thế giới sau khi cô tỉnh lại, biến đổi.



(quan nhị đại: con cái của quan lại, có quyền nên có tiền



Tiềm quy tắc: quy tắc ngầm, hay nói cách khác là đi cửa sau, bán thân đạt mục đích



Từ đây về sau mình sẽ giữ nguyên từ này nhé)