Nữ Phụ Phản Công!! Nữ Chính Đừng Khinh Thường Ta!

Chương 43 : Quá khứ khó phai (h vụn vặt)

Ngày đăng: 11:08 30/04/20


(Đôi phút tếu vì chuyện đổi tên của truyện =))))



Đọc giả 1: Hay là giữ lại tên nữ phụ phản công thôi?



San San: Hưm... Như vậy không hay cho lắm...



Đọc giả 2: 1, Nữ chủ cút đi



2, nữ phụ hoàn hảo



3, nghịch tập khuynh thành



4, San San truyền kì



San San: *phun nước* truyền kì á? Đọc giả này thật có tâm nha



Mỗ tác giả: ....



Đọc giả 3: Quai nữ San San



San San: *nhíu mày* ngươi là đọc giả của ta đấy à?



Đọc giả 4: Kì ba nữ phụ



San San: ta không hiểu ý nghĩa tên lắm?



Đọc giả 5: Nữ Phụ kì tài



San San: ây gu ta thích đọc giả này nga~



Đọc giả 5: Tích San San - Nữ Phụ Thâm Hiểm Toàn Phần =))))))



San San: *trợn mắt* Ngươi cũng là đọc giả của ta đấy hả?



Đọc giả 6: Địch Nhân Nữ Phụ



San San: suy nghĩ đã....



Các nàng thật đáng yêu =)))) ta đọc cmt thật sự ta đã cười đến mức quai hàm rơi lộp bộp xuống đất luôn a~)
Tích San San không can tâm, liền lấy tay của anh đặt lên đồi bồng đào xinh đẹp của mình nói:



- Giáo sư ken, chẳng lẽ cơ thể em không hấp dẫn? Không đẹp bằng Minh Đang Linh??????



Anh giật mình khi tay mình đã chạm lên khuôn ngực của cô... Nó thật sự mềm mại... Lúc này ánh mắt của anh đã tối hơn một nửa, giữ lấy eo của cô làm cô bất ngờ không cho cô kịp thích ứng liền ngậm lấy bông hoa nhỏ e thẹn kia.



Tích San San giật mình liền hơi ưỡn người lên khẽ rên:



- Giáo sư... Ken...



Anh lúc này đã ngậm lấy bông hoa nhỏ kia liền kịch liệt cắn mút làm cho cô hưng phấn lạ kì.... Tay kia cũng không rảnh rỗi đặt lên bên cạnh nó mà bóp nắn liên tục...



Cô gái này muốn thử thách sự kiên nhẫn của anh ư? San San tay đã luồn lên tóc của anh mà xoa đi xoa lại rối bù lên khẽ kêu như tiếng mèo cào... Cào nhẹ vào trái tim của anh một lần nữa rung lên....



Hạ thân của anh bắt đầu có dấu hiệu, cô vẫn đang trong hưng phấn kì lạ liền buột miệng kêu lên:



- Thiên Vũ...



Anh lúc này bừng tỉnh liền đẩy cô ra, cô ngạc nhiên nhìn anh, anh cười nhạt:



- Cô về đi, đừng để tôi không khách khí với cô! Trong lòng tôi chỉ có Minh Đang Linh mà thôi, chỉ là muốn thử cô chút nhưng cô lại như vậy...



Anh nắm chặt tay... Anh nói dối cô... Nói dối cả bản thân mình rằng mình đã yêu Minh Đang Linh để quên cô...



San San lúc này nước mắt đã giàn giụa, nhặt chiếc áo mặc vội vào rồi chạy bay ra khỏi nhà của anh... Trái tim anh lại tiếp tục rỉ máu nữa rồi... Thật bi thương cho chính bản thân của mình.... Anh cười khổ...



Theo nguyên tác, tác giả của bộ truyện chỉ đề cập đến lúc nguyên chủ bị đuổi ra khỏi nhà Minh Dạ Nguyệt, không hề nói tâm tư của anh cũng không hề có cảnh này.... Bị cắt mất phân đoạn này lên San San đã không biết chuyện gì xảy ra....



Cuối nguyên tác khi San San chết, anh mới nhận ra anh yêu cô nhiều đến mức nào.... Hận nữ chủ nhưng anh cũng là người sai, là người đầu tiên và duy nhất tách ra khỏi hậu cung của nữ chủ, không hề có một cảnh H vào với nữ chủ từ đầu câu chuyện và bỏ đi nước ngoài.... Tất nhiên San San của chúng ta không hề đọc ngoại truyện của bộ truyện bởi vì ngoại truyện chỉ có trên diễn đàn của tác giả đó... Không hề được phát hành ra truyện....



Về sau, sau khi biết chuyện này cô cảm động nhìn anh nói:



- Tại sao anh không nói?



- Bởi vì anh yêu em một cách hèn nhát... Lên anh chọn trốn tránh một cách hèn nhát....



Cơ mà đây là chuyện về sau... Chúng ta cùng từ từ hưởng thụ hiện tại đã....