Nữ Phụ Phản Công!! Nữ Chính Đừng Khinh Thường Ta!

Chương 51 : Chuyện gì đến thì cũng sẽ đến (1)

Ngày đăng: 11:08 30/04/20


Tối hôm trước khi đi dã ngoại...



- Mai Mai, cậu tìm tớ sao?



San San mặc bộ đồ ngủ vô cùng lố bịch hình banana, Mai Mai ánh mắt giật giật nhìn cái áo rồi cố gắng chuyển ánh mắt đi...



- San San...



Mai Mai suy nghĩ một lúc rồi nói:



- Mai cậu đừng đi dã ngoại có được không...?



Mai Mai lo rằng San San sẽ gặp nguy hiểm... Mai Mai là hậu duệ của Thiên

Đạo, dù chưa biết San San là công chúa hay không nhưng Mai Mai cũng

không muốn San San gặp nguy hiểm...



Cô nhìn Mai Mai một lúc rồi

suy nghĩ... Hình như nữ phụ Mai Mai yêu thầm người anh trai ruột này thì phải? Cô thở dài vỗ vai Mai Mai chắc nịch



- Mai Mai, cậu không

phải lo, tìm cơ hội tấn công hắn, tình yêu không có lỗi ( huống chi đây

là tiểu thuyết...) - Cô nuốt câu cuối vào trong họng



-??????



Mai Mai ngớ mặt ra nhìn cô... Cái gì mà tấn công? Ruột thịt gì cơ????



San San nhìn khuôn mặt bạn thân liền nghĩ cô nàng có khổ tâm lại tiếp tục thở dài vỗ vai:



- Đừng buồn, cố gắng lên, tớ luôn ủng hộ cậu!



-?????????????????????????????????????????



Mặt Mai Mai lúc này ngàn dấu hỏi chấm.... Cô bắt đầu nghi ngờ về đầu óc của San San có phải bị chạm vào đâu đó không...



Sực tỉnh thì cô nàng San San đã đi vào nhà rồi...



- Chắc mai thật sự phải theo sát San San rồi...



Mai Mai vừa đi liền có bóng người đứng chập chờn không rõ dưới ánh đèn mang một chút quỷ dị làm người khác sốt rét...



- Cố Doanh Doanh....!!!!



.



.
hiện, nếu cô không nhớ nhầm thì đây chính là đất chủ quyền của hắn....

Sau khi cứu được nữ chủ liền đem cô về vừa trị thương vừa xxoo vô cùng

cuồng nhiệt làm cho nam chủ Dụ Nguyên cùng Minh Dạ Nguyệt tìm cô đến

muốn bạc cả tóc hói cả đầu....



San San thở dài một hơi dài... Đúng là mấy gã mê gái..!



Uỳnh...



Mọi thứ bắt đầu chấn động... Cô nhíu mày... Cái gì vậy? Có cần động đất nhanh đến như thế hay không chứ?!



Mặt đất bắt đầu rung chuyển dữ dội làm tất cả gần như mất thăng bằng, Minh

Đang Linh gần như ngã xuống thì đất liền nứt ở gần chỗ cô ta...



San San biết trước tình thế... Cô sẽ giúp hay không giúp đây? Cô chỉ là nữ

phụ... Nữ chủ còn có bàn tay vàng... Nhưng nhỡ đâu lại có hiệu ứng cánh

bướm xảy ra...? Cô chần chừ thấy đất gần nứt ra hết mà Minh Đang Linh

vẫn nằm yên một chỗ, Dụ Nguyên cùng hai người kia cố gắng đứng dậy chạy

qua chỗ Minh Đang Linh để kéo cô ta lại nhưng không được...



- Chết tiệt! Mình đúng là con ngu!



Vừa nói xong cô liền phóng vọt người về phía Minh Đang Linh kéo cô ta đứng dậy nói:



- Đứng dậy nhanh! Sắp nứt đất rồi cô còn nằm đó chờ chết à?!



Minh Đang Linh run rẩy túm tay San San... Vừa đứng dậy thì mặt đất nứt ra,

San San và Minh Đang Linh cùng mất thăng bằng, nhưng cô cố nắm tay Minh

Đang Linh cho cô ta không bị ngã... Bỗng chốc khóe môi cô ta hiện lên

một sự quỷ dị, San San ngơ người ra bị một lực đẩy kéo ngã về phía chỗ

đất nứt, còn Minh Đang Linh ngã ra chỗ đất lành...



Lúc cô rơi

xuống vực sâu, cô nghe thấy tiếng gào lên của Dụ Nguyên, tiếng gọi tên

của Minh Dạ Nguyệt cùng với khuôn mặt hoảng hốt của Tiêu Hồn chạy kịp

ra... Chỉ có Minh Đang Linh đứng trân người ra trên miệng cô ta hiện lên một nụ cười quỷ dị cùng nói thầm...



- Đồ cặn bã.... Chết đi....



Cô đọc được khẩu miệng của cô ta liền cảm thấy mình quá ngu dốt và thảm

bại... Thảo nào cô bị giết bởi Dạ Minh... Giờ cô đã thấu... Tình người

không phải lúc nào cũng được đáp lại....



San San nhắm chặt mắt lại.... Rơi dần vào trong bóng tối vực thẳm... Cô thật ngu ngốc....!