Nữ Phụ Phản Công!! Nữ Chính Đừng Khinh Thường Ta!

Chương 57 : Cô gái của anh! (H)

Ngày đăng: 11:08 30/04/20


Minh Dạ Nguyệt hơi

thở dồn dập thổi nhẹ vào tai cô làm cô nhột phải cự quậy đầu, anh nhìn

cô bằng ánh mắt nóng bỏng giọng nói có chút gấp gáp:



- San San... Có thể cho anh không?



Cô nhíu mày... Cô không biết lòng của mình như nào, cô thấy mình rối bời

đây là lần đầu từ khi sang thế giới này cô thực sự rối bời... Nhưng có

lẽ là người yêu sẽ có nhiệm vụ như vậy, cô suy nghĩ một lúc rồi gật nhẹ

đầu... (trái tim vẫn chưa thả lỏng với Dạ Nguyệt)



Anh nhìn cô

càng lúc càng nóng bỏng, cúi nhẹ đầu hôn lên bờ môi cô mạnh mẽ xông vào

khoang miệng không ngừng cố gắng hút sạch mật ngọt cho đến khi hô hấp

của cô bắt đầu hỗn loạn mới buông ra, tay anh nhẹ nhàng cởi từng nút áo

lộ ra đường cong của đồi hoa đang được bao bọc bởi chiếc áo lót ren đen

lấp ló bông hoa hồng nhỏ mĩ lệ



Ánh mắt của anh dần tối dần trong

dục vọng, anh bỗng chốc dựt đứt chiếc áo lót của cô làm cô bất ngờ theo

phản xạ che lấy ngực, ánh mắt của anh càng tối dần liền kéo hai tay cô

lên cao giữ chặt rồi cúi xuống ngậm lấy bông hoa hồng nhỏ xinh kia



Cô bỗng chốc bất ngờ vì hành động của anh hơi co rụt người lại thì anh một tay đã ôm lấy eo của cô kéo người cô càng áp sát cơ thể nóng rực của

anh... Cô cảm nhận được cảm giác vô cùng kì lạ ở ngực, anh càng ngậm

chặt hơn tay ôm eo đã dần di chuyển xuống phía dưới váy của cô tìm đến

điểm hoa huy*t mà vuốt ve nó



Bỗng chốc cô thở dốc cảm nhận được sự kì lạ từ hai nơi trên cơ thể mình cố gắng cắn răng không kêu lên thành tiếng...



Thật tình cô chưa bao giờ thử qua cái cảm giác lạ lẫm này, nó làm cô muốn

kêu lên, San San càng cắn chặt môi không dám kêu lên, Minh Dạ Nguyệt lúc này đang cởi bỏ bộ đồ trên cơ thể nhìn thấy cô cắn chặt môi muốn rướm

máu liền tay bẩy nhẹ môi cô ra mỉm cười dịu dàng nhìn cô nói:



- Đừng như vậy... Anh muốn nghe giọng của em...


- Em.... muốn nữa....



Anh cảm

giác côn th*t của mình bành trướng hơn trong cơ thể của cô liền hoàn

toàn bỏ đi kỹ xảo, mỗi cái đều đâm thật mạnh khiến cô thét dài sung

sướng. Cô rên rỉ, đầu óc trống rỗng, hưởng thụ từng đợt khoái cảm đánh

úp lại.



Đúng lúc anh hoàn toàn phát tiết tất cả phun trào trong

cơ thể đang mẫn cảm của cô, cô co rúm lại kêu lên một tiếng rồi trực

tiếp thiếp đi, trong khi cô thiếp đi bên tai có tiếng nói dịu dàng của

anh:



- Em mệt rồi, ngủ đi cô gái của anh...



.



----Ta là dải phân cách, tại căn phòng của Vân Thiên Vũ----



.



Anh nhìn lên màn hình lap top thấy hai cơ thể đang lăn lộn vào nhau tay đã nổi đầy gân xanh mỉm cười ngoan độc nhìn màn hình:



- Em giỏi lắm Tích San San, gan hổ đi nằm với kẻ thù của anh, đợi đấy, anh sẽ cho em thấy ai mới là người em cần!



Vân Thiên Vũ bẻ gãy cái bút rồi tắt laptop gọi cho thuộc hạ nói:



- Cứ tiếp tục theo dõi Tích San San cho tôi!



Vân Thiên Vũ mỉm cười ngoan độc...



Một ngày đầy nóng bỏng tình yêu nhưng cũng có bất ngờ kì lạ... Sẽ mệt đây...