Nữ Phụ Thỉnh Cầu Đụng Ngã

Chương 45 :

Ngày đăng: 11:15 30/04/20


Edit: Linhlady



Tô Mộc chuyển đến nơi đây cũng đã nhiều ngày, bởi vì cách xa chợ, Tô Mộc cũng lười đi xem nó như thế nào.



Nhưng vì chưa bao giờ thấy chợ cổ đại trong lòng Tô Mộc lại ngứa, tiến thoái lưỡng nan nửa muốn đi nữa không.



Tô Mộc: Thật là phiền a!



Vì vậy nàng quyết định chờ hai ngày sau lúc vú Trương đi mua đồ ăn nàng cũng đi cùng, huống chi Tư Đồ Mặc Uyên cho nàng rất nhiều ngân lượng. Bản thân cũng không cần sầu, chỉ cần không tiêu tiền như nước, bình thường vẫn có thể chi ra, nàng cũng không cần khắt khe quá.



Chỉ là, nàng rất muốn đi hành nghề y, thật lâu không luyện, có chút ngứa tay.



Tô Mộc chống khuỷ tay trên bàn đá, nâng cằm, nhìn cây duy nhất trong sân viện đến ngẩn người.



Cây này có lẽ được trồng khá lâu, bởi vì đầu thu, thời tiết hơi lạnh, thời tiết mát mẻ. Lá cây cũng chậm rãi chuyển màu, vài lá bung ra theo gió rơi xuống, trong đó có một cái lá cây còn rơi trên đầu Tô Mộc.



Tô Mộc hồn nhiên chưa phát giác ra, chỉ là nhìn chằm chằm vào cây ngẩn người.



Đầy tớ cũ trong sân có bốn người, có hai người hợp tâm ý Tô Mộc nâng lên làm tâm phúc, tìm ít lí do để mình trở về vương phủ, dù sao viện nhỏ này cũng không phải là vương phủ, quản gia cũng không quản việc này.



Còn thừa lại hai người, bởi vì là phu thê, một cái là bà tử nấu cơm, người còn lại là chân chạy vặt. Huống chi đã làm ở nơi này rất lâu, bọn họ cũng không yêu cầu rời đi, Tô Mộc tìm quản gia của vương phủ muốn khế ước bán thân, để bọn họ ở đây tiếp tục làm việc, lương tháng lộc còn cấp nâng cao hơn, phu thê họ tự nhiên cũng biểu lộ lòng trung thành.



- -



"Lúc nào thì có thể quay lại vương phủ đây?" Tô Mộc không ý thức đem ý nghĩ trong nội tâm nói ra, thực phiền, hiện tại vương gia không ở trong phủ, vừa vặn nhân cơ hội này vụng trộm đi vào, nhưng là vì cẩn thận làm việc, chỉ đành an phân chờ người trong phủ báo tin, sau đó nàng sẽ lẻn vào vương phủ.



Thật ra Tô Mộc biết võ công. Nhưng công phu của nàng cũng chỉ ở mức trung, ngược lại khinh công đặc biệt tốt, đây là chúa thượng tìm sư phụ cho Tô Mộc, có lẽ bọn họ cũng không nghĩ đến Tô Mộc có thiên phú về khinh công như thế.



Ngắn ngủi vài tháng đã học đến tình trạng xuất thần nhập hóa, trong giáo đều gọi Tô Mộc là thiên tài, rõ ràng chưa từng học võ, nàng cũng đã hai tám tuổi, theo đạo lý má nói đã qua tuổi tốt nhất để học võ, nhưng Tô Mộc lại làm được.
"Ưm, ưm" người dưới thân có chút ít khó chịu, Tô Mộc chỉ cảm thấy vật gì đó đang liếm môi mình, còn có vật ấm áp tiến vào.



Tô Mộc bởi vì bối rối, mắt mở không ra, chỉ là mơ hồ trông thấy một cái hình dáng giống như là Ám Thất, mới khẽ yên lòng, hắn sẽ không làm thương tổn nàng, giống như đã quên lời nói cách đây mới không lâu của Ám Thất, nàng còn nghĩ đây là giấc mộng, nhịn không được đáp lại hắn.



Được đáp lại Ám Thất nhất thời không thể dừng lại, mãi tới khi người dưới thân vặn vẹo vì không thoải mái mới không cam lòng để bỏ qua.



Nhìn môi đỏ mọng mềm mại ướt át của Tô Mộc lúc này hơi sưng, còn kéo theo một sợi tơ bạc, đôi mắt Ám Thất sâu âm u, khẽ vuốt tóc Tô Mộc, ở bên tai nàng dùng giọng nói từ tính làm người ta trầm mê nói ra, "Ta nghĩ ta điên rồi, có lẽ ta thích nàng."



Ám Thất mặc kệ Tô Mộc có nghe thấy hay không, vẻ mặt sủng ái ôn nhu nhìn Tô Mộc, tay không ngừng lại vẫn vuốt ve tóc Tô Mộc.



- -



Khi Tô Mộc tỉnh lại lần nữa, gian phòng đã sớm không có ai, chỉ cảm thấy môi có chút đau, không phải là trong mộng mình tự cắn môi mình đi?



Hừ, người kia ở trong mộng vẫn là không biết xấu hổ.



Người kia, Tô Mộc nghĩ tới đây, ánh mắt rủ xuống là một mảng tối tăm. Tô Mộc ngồi ở trên giường kinh ngạc rất lâu, chưa hoàn hồn.



Đột nhiên, "Hưu" một tiếng, một cái tiểu phi tiêu □□ bên giường đàn mộc Tô Mộc phía trên, còn dính một tờ giấy.



Tô Mộc vội vàng xuống giường, đi qua rút phi tiêu ra, mở tờ giấy. Trên đó viết, "Hành động."



Tô Mộc hiểu rõ, vội vàng đem nó đặt trên lư hương nhỏ tiêu hủy chứng cứ.



Nhắc đến tào tháo tào thác tới ngay, buổi sáng nàng đang còn suy nghĩ chuyện hồi phủ làm nhiệm vụ, hiện tại đã có lệnh trở về đi làm nhiệm vụ.



Còn chuyện của Ám Thất, vẫn để sau khi xử lý chuyện này đã.