Nữ Phụ Thỉnh Cầu Đụng Ngã
Chương 51 :
Ngày đăng: 11:15 30/04/20
Edit+ beta: Linhlady
Tiếp thu hết kịch bản Tô Mộc không ngừng cảm thán thế giới này cũng không dễ dàng, cô vẫn chỉ là đứa bé a, tại sao phải đối xử với cô như vậy?
Nam chủ Tống Tử Diễn là sinh viên khoa máy tính, trong lĩnh vực này hắn là một thiên tài, trong khoa các giáo đối với hắn là vừa yêu vừa hận. Yêu là vì trong lĩnh vực lập trình thiên phú của hắn khiến người ta phải lau mắt mà nhìn, vì có hắn mà khoa máy tính có thể ngẩng đầu hãnh diện, nhưng cũng có thể nói là các giáo sư đều yêu quý nhân tài. Hận là thiên tài dĩ nhiên tốt, chỉ là tính tình vô cùng lãnh đạm, đối sử với người ngoài luôn không lạnh không nhạt, làm cho có vài người cảm thấy khoa máy tính đều như thế này, dù sao Tống Tử Diễn cũng phải giao tiếp với người khác nữa.
Nhưng với năng lực của hắn làm các hệ khác vừa ghen tị vừa khâm phục, dù sao người này trừ tính cách lãnh đạm ra cái khác đều là có thể nói hoàn mỹ. Ghen tị hắn hoàn hảo, cũng khâm phục năng lực của hắn.
Chính vì vậy hắn trở thành người khiến người ta vừa yêu vừa hận, ở trong trò chơi không ngoài ý muốn cũng là nhân vật phong vân.
Nam chủ ở trong trò chơi đang hot tên là Vân Đỉnh, là đại thần người người ngưỡng mộ.
Ở trong trò chơi, người kia bất luận làm cái gì cũng đều đứng đầu, hắn giống như một chiếc thuyền đơn độc, vô luận là trang bị, thực lực, hay là kinh nghiệm, mà ngay cả danh sách thổ hào cũng có tên hắn.
Đồng thời bạn cùng phòng của hắn Trần Tư Nam, Chu Khải, Lâm Thần, cũng cùng tham gia vào trò chơi server- - Bích Thủy Dao.
Khi mới bắt đầu đã đứng tên trong bảng thổ hào, khiến bao người muốn ôm đùi Diệp ba ba cầu bao dưỡng, ngày ngày muốn hạ gục đại thần thỉnh cầu ôm ôm, cầu hôn thân. Đại thần cũng không thèm đẻ ý.
Về sau có một ngày, Tống Tử Diễn không thể nhịn được nữa, cùng với ba người bạn cùng phòng của hắn đại khai sát giới, huyết tẩy ba ngày ba đêm, từ đây đánh một trận thành danh, mọi người mới phát giác thì ra người đầu bảng chính là hắn, đại thần im lặng như thế, làm cho bọn họ không biết làm sao, phục hồi tinh thần lại, sớm là đã thành kết cục đã định, cũng thay đổi được chuyện mọi người bị mạt sát, người tội nặng thì trang bị rới xuống sơ cấp, người tội nhẹ thì bị rớt nhiều cấp.
Dù vậy, nên ghi hận đại thần vẫn ghi hận, nên sùng bái đại thần vẫn sùng bái, nhưng bên sùng bái đa số là con gái.
Từ đó về sau, đại thần giống như khơi mào sức chiến đấu của một bộ phận phần tử hiếu thắng, không biết sao đại thần không đáp ứng. Lúc này nhóm bạn cùng phòng lập ra bang phái --- Vân Đỉnh, mời mọc bọn họ gia nhập, nói đây là cách cách đại thần gần nhất, mới có thể giành lấy cơ hội đánh nhau với đại thần, cho nên đám người bị Trần Tư Nam hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt tham gia bang phái.
Tham gia rồi mới biết không hề có chuyện kéo gần khoảng cách với đại thần, ngược lại cùng bang phái mọi người thân quen hơn rất nhiều, dù vậy vẫn còn có một số người muốn cùng đại thần đến một trận.
Cho nên, bang phái khi đó liền lưu hành cái gì "Lại gần đánh một trận" "Hôm nay ngươi đã lại gần được chưa?" Câu hỏi như thế này cũng trở thành niềm vui mỗi ngày trong bang phái.
Cũng bởi vì có bọn họ gia nhập, khiến cho bang phái trở thành bang lớn nhất trong nhưng bên trong lại chỉ có nam sinh, cho nên đám con trai nhao nhao muốn con gái không ngừng tìm đại thần yêu cầu.
Không biết sao không chịu nổi đại thần lãnh đạm, chuyện này cũng không giải quyết được gì.
Bất quá các hán tử thô thiển tâm vẫn tịch mịch, lâu dài không khiến các muội tử thoải mái, liền thay đổi được trở nên táo bạo. Cho nên chuyện thường xuyên chính là đánh đánh đánh giết giết, người Vân Đỉnh trở nên nghênh ngang, không người nào dám chọc người bang này, hơn nữa lại rất bao che khuyết điểm.
Cho nên, có thể gia nhập Vân Đỉnh là ý tưởng của toàn bộ muội tử trong server.
Lại nói một chút về nữ chủ đi.
Nữ chủ Lâm Liễu, là mĩ nữ hệ trung văn, được bầu chọn là hoa hậu trong khoa, bởi vì bề ngoài xuất chúng khiến cho người khoa khác thường xuyên đi thăm dò xem thời khóa biểu của nữ chủ, sau đó ở trên lớp học "Vô tình gặp gỡ" nữ chủ. Bất quá nữ chủ cũng là người rất an phận, thường thường cũng chỉ là ở ký túc xá, chơi các loại trò chơi.
Đồng thời nữ chủ cũng đang chơi Vân Đỉnh, ở server - - Bích Thủy Dao, cô tên là Vi Tử Vũ, là một thầy thuốc không có tiếng tăm gì. Thật ra nử chủ có một thân phận khác nhưng ở server khác - - đại thần khu Hoa Ánh Trăng - - Yên Vân.
Khi nữ chủ chuẩn bị thi đại học nên rời khỏi trò chơi, không thể không nói, bất quá chỉ là học sinh cấp 3 có thể đạt được thành tựu như vậy, năng lực nữ chủ thật rất tuyệt.
Sau một năm nữ chủ quay lại trò chơi nhưng không phải là ở Hoa Ánh Trăng, mà là ở Bích Thủy Dao, từ thích khách trở thành thầy thuốc, từ phong quang vô hạn biến thành người không có tiếng tăm gì, Bích Thủy Dao server trò chơi mới mở ra.
Về sau cùng đám bạn quen trong trò chơi lập một bang phái - - Nguyệt Ngàn Trượng. Sau khi lập bang nữ chủ dĩ nhiên trở thành trưởng lão, không giống như trước là người qua đường ất giáp, yên lặng hái thuốc, mỗi ngày vểnh mông lên ở trên núi đào khoáng đào thảo dược loại này nọ.
Lúc các bang phái đánh chiến không ai không cần thầy thuốc, hồi máu, đúng là chức nghiệp của các vú em. Người trong các bang phái khi tiến vào phụ bản cấp cao cần bà vú, cũng sẽ gọi nữ chủ.
Dù sao thao tác nữ chủ rất tốt, nói ít làm việc hiệu quả. Cho nên bang phái có quan hệ khá tốt với nữ chủ, nữ chủ nhân duyên cũng tốt, cơ bản không ai không thích nữ chủ. Hơn nữa khi có tân thủ gia nhập có thắc mắc, nữ chủ cũng rất nhiệt tình giải thích, thường xuyên trợ giúp tân thủ.
Thường thường cung cấp cho bang phái các loại tài nguyên, các loại dược phẩm, nhu yếu phẩm cần cho sinh hoạt.
Chỉ là, khi chuyện xưa xảy ra làm người ta trợn mắt há mồm.
Mà bước ngoặt trong chuyện xưa đó chính là nữ phụ Tô Mộc, đúng, chính là thân thể Tô Mộc sẽ phải tiến vào.
Nữ phụ là vị hôn thê của nam chủ, thêm hai nhà bọn họ là thế gia lại có duyên với nhau, cho nên nam chủ từ nhỏ cùng với nguyên chủ cùng nhau lớn lên, tình cảm đối với nguyên chủ chỉ xem cô là em gái.
Nguyên chủ: Em gái cái gì. Cút đi! ( ngã bàn)
Đương nhiên nguyên chủ không nghĩ như thế, từ nhỏ đến lớn rất thích nam chủ, cơ hồ đem nam chủ trở thành vật sở hữu của mình, thế cho nên về sau khi nữ chủ xuất hiện, làm cho nguyên chủ không thể không sinh ra cảm giác nguy cơ, từ đó làm ra một chút hành vi không lý trí.
Nam nữ chủ lần đầu tiên gặp nhau là ở một lần nam chủ một mình đang đánh boss, lượng máu không đủ, nữ chủ vô tình đi ngang qua, thuận tay cho hắn hồi ít máu, cho nên nam chủ khi đó đối với cô nữ sinh này có chút hảo cảm ( hảo cảm ở mức bạn bè).
Về sau gặp phải nữ chủ bị hãm hại liền cũng thuận tay đem nữ chủ gia nhập chính mình công đoàn, khi tiếp xúc thời gian dài hai người lâu ngày sinh tình, nam chủ cảm thấy nữ chủ đáng yêu ngây ngốc manh, thao tác rất tốt, lại ít nói, nữ chủ cảm thấy nam chủ tính tình ôn nhu tỉ mỉ. Hai người ăn nhịp với nhau, thuận tự nhiên ở cùng một chỗ, từ thế giới ảo đến thực tế.
Mà nữ phụ Tô Mộc chính là khinh thường chơi loại trò chơi này, cho nên bỏ qua cơ hội tiếp xúc với nam chủ. Dù sao tính tình nam chủ lãnh đạm, ít khi tiếp xúc cùng người khác, từ nhỏ cùng nhau lớn lên đối với nguyên chủ cũng không ngoại lệ.
Nhất Khúc Tân Từ: Ừ.
Tô Mộc mang tai nghe vào, mở méo mó ra, mở kênh thường xuyên dùng nhất, chỉ nghe thấy một giọng nữ thanh lệ truyền vào trong tai.
"Mộc Mộc, nhìn đẳng cấp của cậu, tớ nhìn cũng thấy chướng mắt. Cậu xem một chút tỷ tỷ ta ngày hôm qua chơi đã lên cấp 20, cậu chơi nguyên một tuần lễ mà mới tới cấp 15.?"
Tô Mộc: "..." Tớ cũng muốn biết.
"Tính toán một chút, cùng tỷ chơi, tỷ kéo lên."
"..."
"Cậu tại sao không nói chuyện?"
Nhất Khúc Tân Từ: Tớ ở quán cà phê, không có phương tiện nói chuyện.
Nhất Khúc Tân Từ: Cậu nói đi, tớ nghe.
"Vậy cũng tốt."
Vì vậy, Tạ Liễm liền bắt đầu mang Tô Mộc cùng nhau đi lên con đường chinh phục thế giới.
Tô Mộc: Hừ. Là ai đánh không lại boss, quả thực là cậy mạnh, kết quả bị đánh được một giọt máu cũng không còn, đành phải trở về thành? Là ai?
Tạ Liễm: Đúng vậy! Là ai a? Không biết như thế xấu hổ!
Nhất Khúc Tân Từ:!!!
"Được rồi được rồi, tớ không chọc viêm thiên thần kia." Tạ Liễm sờ sờ sống mũi, có chút chột dạ, vốn đang cho rằng rất đơn giản, không nghĩ tới...
Kết quả Tô Mộc vẫn lên tới cấp 30, Tạ Liễm cấp 33. Trò chơi càng về sau thăng cấp càng khó, trò chơi này cấp 110 max level, bây giờ hệ thống ở đổi mới, khả năng còn sẽ ở thay đổi.
Nhất Khúc Tân Từ: Thôi, chúng ta đi hái thuốc đi.
Nhất Khúc Tân Từ: Ta là thầy thuốc, chế tác dược đi, cho cậu thuốc bổ.
Đánh xong tự, Tô Mộc liếc thuộc tính nhân vật Tạ Liễm một cái, ừ, nữ pháp sư, madu ít, tính công kích cao, trò chơi này nhân vật có thể tự mình thay đổi khuôn mặt cho nên liền đủ loại.
"Được nha, được nha, Mộc Mộc sao sao ~ "
Hiện tại, Tô Mộc cũng không nóng vội đi tìm Tống Tử Diễn, dù sao thời gian nam nữ chủ hai người gặp nhau còn cách một tháng, thừa dịp thời gian này cô hiện tại phải giúp mình thăng cấp thật tốt.
- -
Cùng Tạ Liễm chơi xong trò chơi, lúc này Tô Mộc mới phát hiện mình chơi 3 giờ liên tục, mới thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi.
Tô Mộc nghĩ thầm, may nhân viên cửa tiệm không đến thúc giục mình, thật tốt, lần sau còn quay lại. Nghĩ tới chỗ quầy thu ngân.
"Chào cô, cô cần giúp chuyện gì sao?"
"Tôi muốn tính tiền."
"Được, của cô tổng cộng hết 150 nguyên."
Tô Mộc từ trong ví tiền lấy ra 200 nguyên đưa cho nhân viên phục vụ, nói "Không cần trả lại, cảm ơn." Sau đó cầm đồ đạc đi.
"Chào mừng quý khách lần sau quay lại."
Có tiền tùy hứng, dù sao gia thế nguyên chủ cũng không kém.
Ra cửa, Tô Mộc liền nhận được một cú điện thoại.
"Mộc Mộc, không tốt rồi!"
Edit: sr các nàng vì ta ra chậm. Thứ nhất lâu lắm rồi ta không đọc võng du, edit sẽ không sát lắm các nàng thông cảm 😥😥😥
Thứ hai ta không thích edit truyện võng du, tưởng thoát ai dè vẫn có. Các nàng yên tâm vẫn edit nhưng k nhanh thôi 😥😥😥