Nữ Phụ Thỉnh Cầu Đụng Ngã
Chương 74 :
Ngày đăng: 11:15 30/04/20
Edit+beta: Linhlady
"A - - Huyền sư huynh!"
Một nử tử mặc đạo bào màu vàng đứng ở mảnh đất trống trước phòng kia, kêu lên tên Tô Mộc, trong tay còn mang theo một cái hộp cơm, đang suy nghĩ tại sao Tô Mọc không trả lời mình, khóe mắt ngoài ý muốn thoáng nhìn Huyền Dạ với Tô Mộc.
Cả người ngây ngốc một chút, vô ý thức lui về sau một bước, hộp cơm trong tay cũng theo động tác chủ nhân run rẩy một cái.
Chỉ chốc lát, nữ tử liền khôi phục bình thường, hai con mắt hạnh lên xuống trái phải đem bọn Tô Mộc quan sát một phen, tiếp theo nheo mắt, bỗng nhúc nhích cổ họng một cái, thầm nghĩ, mình sẽ không bị diệt khẩu đi a?!
Lúc nử tử áo vàng hai mắt sững sờ nhìn chằm chằm bọn họ, Tô Mộc toàn thân cảm thấy không được tự nhiên, nghĩ muốn nhảy xuống, đẩy Huyền Dạ một cái, ý bảo để mình xuống, ai ngờ Huyền Dạ vẫn không nhúc nhích.
Chỉ là nhàn nhạt nhìn Tô Mộc một cái, ánh mắt kia dường như muốn nói, đó là ý của muội, muội muốn nói cứ nói việc huynh ôm cứ ôm.
Tô Mộc bất đắc dĩ trừng Huyền Dạ một cái, khẽ mở môi anh đào nói: "sư tỷ."
Một tiếng sư tỷ này cũng gọi hồn nử tử trở về, cô nàng cưỡng chế nội tâm muốn bát quái, mở miệng nói: "Mộc Mộc, tỷ mang cho muội ít đồ."
Nói xong, còn giơ hộp cơm trong tay lên nhìn Tô Mộc quơ quơ. Do dự một cái, vẫn là mở miệng nói: "Huyền Sư Huynh!" Ánh mắt dè dặt nhìn thoáng qua Huyền Dạ, phát hiện hắn đối chính mình nhẹ nhàng gật đầu, trên mặt vẻ mặt không khác bình thường, mới âm thầm bỏ xuống thấp thỏm trong lòng.
Kỳ thật cô nàng cũng không biết vì sao đối với sư huynh có một loại cảm giác kính sợ, cho dù cô nàng cùng Tô Mộc quan hệ rất tốt, nhưng cùng Huyền Dạ quan hệ cũng giới hạn tại sơ giao mà thôi.
"Thật sao?! Mau! Mau! Cầm đến gian phòng đi." Tô Mộc vừa nghe đến mang đồ cho mình, đầu tiên là sững sờ, sau liền lập tức phản ứng lại, vội vàng gọi nữ tử cầm vào trong phòng.
Trong lúc nhất thời có chút hưng phấn, thân thể thiếu chút nữa từ trong ngực Huyền Dạ ngã ra ngoài, cũng may hắn vội vã đem nữ tử trong ngực ôm trở về, lạnh lùng nói: "Sư muội!"
Tô Mộc nghe thấy giọng nói Huyền Dạ mang một chút nghiêm khắc, đành phải an phận nằm trong lòng Huyền Dạ, cũng không dám nhúc nhích một cái, nhưng trong miệng còn nhớ mãi không quên nữ tử Áo vàng mang đồ cho mình: "Tâm Thù, tỷ để nó lên bàn trong phòng đi, cẩn thận một chút, đừng làm hư!"
Huyền Dạ cúi đầu, nhìn thấy sư muội nhà mình thật vất vả mới an tĩnh lại, trong miệng vẫn còn nhắc tới vật kia, lúc trước hắn như thế nào không có phát hiện sư muội nhà mình tham ăn như thế đâu! Hắn cũng bắt đầu có chút hiếu kỳ kia vật kia đến cùng là cái gì?
Hà Tâm Thù nghe nói, bỗng nhiên nhớ tới tư vị của thứ kia, cũng không dám thất lễ, dè dặt cầm đi vào. Tuy nói người tu tiên không ăn vật phàm trần tục, nhưng vật kia mềm mại như tơ lụa, bề ngoài óng ánh trong suốt đáng yêu, làm cho cô nàng cũng không khỏi cảm thán ăn ngon.
"Được rồi được rồi!" Tô Mộc đành phải tước vũ khí đầu hàng nói: "Muội thừa nhận muội đối với sư huynh có suy nghĩ không an phận. "
"Vậy hắn thì sao?" Hà Tâm Thù một vẻ mặt "Quả thế".
"Muội làm sao biết?"
"Tỷ xem nha, Huyền sư huynh đối với muội cũng rất đặc biệt, nhìn hắn bình thường bộ dáng rất ôn nhu, nhưng bộ dáng vừa rồi mọi người chưa từng thấy qua."
"A? Thật sao?"
Tô Mộc nghĩ lại, cũng thấy vậy.
"Thôi, đừng nghĩ, ăn điểm tâm đi. Tâm Thù, tỷ mua có hơi nhiều."
"..."
Sau đó, Hà Tâm Thù cùng với Tô Mộc hai người liều mạng ăn điểm tâm, trong lúc đó Hà Tâm Thù còn hỏi thăm tình huống thân thể Tô Mộc như thế nào, biết được không có việc gì mới yên lòng, trước khi đi, còn cùng Tô Mộc ước định lần sau muốn cùng nhau xuống núi.
Ban đêm.
Tô Mộc ở trên giường trở mình trằn trọc, suy đi nghĩ lại, nữ chủ đi tới nơi này là chuyện của vài năm sau, vài ngày sau nàng sẽ bế quan, muốn ngăn ngừa mọi chuyện xảy ra, tốt nhất là ngăn không cho nàng ta rơi xuống nước, sau đó ngăn được chuyện nử chủ xuyên qua.
Mà chuyện sư phụ lấy máu cũng là chuyện sau khi nữ chủ xuyên đến năm thứ ba, một năm kia cũng là lúc Ma tộc xâm lấn...
Nhưng việc quan trọng trước mắt là tiến độ tu luyện của nàng, còn có sắp xếp một chút chuyện sau này có thể xảy ra.
Nhưng mà Tô Mộc không biết, từ lúc nàng bế quan sau đó chuyện phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Edit: hôm nay hai chương siêu dài nhé. Ta mới khai quật được một chuyện khá lâu rồi đã full vì rất thích nên post đọc off tối nay ta sẽ đăng, nàng nào thích thì ghé qua nhé! 😘😘😘