Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ)

Chương 108 : Nghĩa khí

Ngày đăng: 21:27 21/04/20


"Ba, sao vậy, lẽ nào con về ba không vui hay sao?" Nói được mấy câu, Ninh Vân Hoan nhìn dáng vẻ mệt mỏi của ba Ninh, hai bên tóc trên thái dương lại có thêm nhiều tóc bạc, thấy ông không có ý chủ động nói ra, Ninh Vân Hoan nhịn không được phải mở miệng hỏi:"Hay là gần đây sức khỏe ba không tốt?"



Vừa nói tới vấn đề này, ba Ninh càng cau mày hơn, ngay cả mẹ Ninh cũng khó chịu, bộ dáng vô cùng mệt mỏi: "Bình thường ba con có chỗ nào không thoải mái đâu, chính là bị người ta cố ý làm cho không thoải mái! Chỉ là ba con mong con không phải lo lắng về những chuyện này, nên mới không nhắc tới."



Bây giờ ba Ninh đã nghỉ hưu, công ty đã giao cho Lan Lăng Yến quản lí, theo lí mà nói thì cuộc sống của ông và mẹ Ninh phải nhàn nhã vui vẻ mới đúng, cô đã kết hôn rồi, gần đây không có chuyện gì để cho ông phải lo lắng, điều duy nhất mà ông bận lòng, cũng chỉ có Ninh Vân Thành thôi.



Nghĩ tới đây, Ninh Vân Hoan cảm thấy phiền chán, gần đây ba mẹ của Lan Lăng Yến tới, ba Lan còn tốt, Lâm Mẫn lại không thích cô, cô cũng sắp quên mất phiền toái Ninh Vân Thành này rồi, lúc này trở về nhìn thấy bộ dáng của ba Ninh, nghĩ tới Ninh Vân Thành làm cô không khỏi nghĩ tới Cố Doanh Tích, sắc mặt vô cùng khó coi.



Quả nhiên, mẹ Ninh than thở rồi nói: "Con gái Cố gia đã bỏ đứa bé rồi, nhưng đứa bé cũng nhiều tháng rồi............." Mẹ Ninh kể lể, nước mắt cũng rớt xuống:



"Anh trai con không chịu thua kém, cũng không biết học ai, ở bên ngoài nợ hơn 9000 vạn tiền cờ bạc." Ba Ninh vốn đã dặn không nói chuyện này cho Ninh Vân Hoan biết, nhưng mẹ Ninh không nhịn được, từ sau khi Ninh Vân Thành trở về đòi tiền, món nợ hơn 9000 vạn giống như một ngọn núi nặng trịch đè nặng trong lòng bà, làm bà sợ tới nỗi toàn thân run rẩy.



Sáng sớm hôm nay mẹ Ninh vốn dự định cùng đi dạo phố với ba Ninh, ai ngờ vừa mới chạy xe ra cổng tiểu khu đã có người ném phân người vào xe bọn họ, mặc dù phân chỉ dính vào xe, nhưng cũng dọa cho mẹ Ninh sợ chết khiếp, suýt nữa thì huyết áp tăng cao, nếu không phải bà mang thuốc theo bên mình, lúc này chắc là Ninh Vân Hoan sẽ phải gặp bọn họ trong bệnh viện mất.
Kiếp trước tình cảm của Cố Doanh Tích và nam nhân của ả bền chắc hơn vàng, kiếp này Ninh Vân Thành vẫn bị ả ta mê hoặc mù quáng, trước đây là do cô quá ngốc, lần này Ninh Vân Hoan muốn thử xem thứ tình cảm thâm sâu hơn biển của bọn chúng ra sao, không biết sau khi Ninh Vân Thành biết được hắn nợ nần chồng chất, mà hai người ba Ninh mẹ Ninh không thay hắn trả nợ, nhìn hắn ta ngày ngày bị người đòi nợ tìm đến, còn tâm tình mà phong hoa tuyết nguyệt với Cố Doanh Tích nữa hay không, xem hắn ta bị phiền phức, Cố Doanh Tích do hắn và người khác cùng hưởng, còn có thể thâm tình tới đâu!



Nghĩ như vậy, Ninh Vân Hoan lạnh lùng cong môi, dựa vào người mẹ Ninh đang khóc không ngừng, rút giấy lau nước mắt cho bà:



"Mẹ, Ninh Vân Thành thua nhiều tiền như vậy, chúng ta phải làm sao?"



Nói tới vấn đề này, ba Ninh có chút xấu hổ, mẹ Ninh lau nước mắt, có chút ngại ngùng nói: "Dù sao vẫn là anh trai con, cũng không thể thấy chết mà không cứu, mấy người đòi nợ kia vô cùng hung hãn, mẹ cũng không muốn Vân Thành xảy ra chuyện gì. Ba con cũng công bằng một chút, dù sao công ty đã giao cho con, trong tay ông ấy có chút tiền, mẹ cũng có chút châu báu trang sức, lại bán biệt thự này đi, đắp vào đó, hẳn là có thể được khoảng 10 ngàn vạn, đến lúc đó bảo toàn cái mạng của anh trai con........"



Đã sớm đoán được kết quả, lúc mẹ Ninh có chút xấu hổ nói ra, biểu tình của Ninh Vân Hoan thay đổi.



Dù sao Ninh Vân Thành cũng là con trai do ba Ninh mẹ Ninh đích thân sinh ra, cho dù họ có hận Ninh Vân Thành tới mức nào đi chăng nữa, nhưng thù với con trai có bao giờ là thù vĩnh viễn đâu, Ninh Vân Hoan đoán được như vậy, trong lòng càng thêm chán ghét Ninh Vân Thành. Ba mẹ nghĩ cho hắn ta như vậy, nhưng hắn ta chỉ để ý một mình Cố Doanh Tích, vì ả ta mà mất đi lí trí, cũng không biết có phải do hào quang nữ chủ trên người Cố Doanh Tích hay không, mới làm cho Ninh Vân Thành bị mê hoặc tới mức thần hồn điên đảo như thế này.