Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ)

Chương 126 : Mầm mống oán hận

Ngày đăng: 21:27 21/04/20


Bị Lan Lăng Yến bắt ở nhà hai ngày, Ninh Vân Hoan vốn không bị thương, nhiều lắm thì cũng chỉ bị cành cây quyệt vào mặt và tay khi chạy trốn thôi, nhưng đầu bếp trong nhà lại làm các loại canh bổ dưỡng bồi bổ cho cô, không chỉ có tác dụng dưỡng nhan, khí sắc cũng tốt lên rất nhiều, vẻ mệt mỏi sau khi bị bắt cóc đã mất tăm mất tích chỉ sau hai ngày.



Lan Lăng Yến lại nói dù thân thể không bị thương nhưng vẫn phải nghỉ ngơi ổn định tâm trạng, mỗi lần muốn kháng nghị, Ninh Vân Hoan không cường thế bằng người ta chỉ có thể gật đầu đồng ý, bị bắt ở trong nhà hai ngày, khó khăn lắm mới được đi ra ngoài, trước tiên Ninh Vân Hoan đến trường học một chuyến.



Lý Phán Phán không có trong lớp học, dù sao thì lần bắt cóc này cũng dọa cho cô ta sợ hãi, cô ta vẫn luôn được bảo vệ tốt như vậy, nhưng lúc đó cô ta suýt chút nữa là bị Đông Phương Ngạo Thế hạ lệnh cho người luân gian, lại bị đánh mấy roi, tình hình có nghiêm trọng hơn cô một chút.



Nhưng Ninh Vân Hoan cũng không đồng tình với việc cô ta bị thương, mặc dù Lý Phán Phán bị liên lụy bởi cô, nhưng xét cho cùng, nếu không phải cô ta đồng tình với Cố Doanh Tích, bị ả ta đẩy xuống nước, nếu cô ta thành thật nghe lời cô, đợi tới lúc Lan Lăng Yến tới cứu kịp thời, cô ta sẽ không phải chịu những kinh sợ đó, cũng sẽ không bị thương.



Bất quá cũng để Lý gia biết khuê nữ bảo bối nhà họ bị thương vì Cố Doanh Tích, chắc chắn sẽ không tha cho ả ta, nhưng nghĩ tới Cố Doanh Tích, Ninh Vân Hoan không khỏi nghĩ tới chuyện cô đã mặc kệ ả ta trên hòn đảo của Long Minh, kiếp này ả ta ở cùng với Đông Phương Ngạo Thế cũng không mấy vui vẻ đi.



Đông Phương Ngạo Thế ghét cay ghét đắng phụ nữ, hận phụ nữ, kiếp trước ngay từ đầu hắn ta đã đối xử tàn bạo với nữ chủ, nhưng sau đó ngược đãi mãi thành ra thâm tình, cũng không biết có phải hắn của kiếp trước nếm qua vô vàn mĩ nữ nên mới nhìn trúng Cố Doanh Tích tướng mạo tầm thường hay không, dù sao thì ăn nhiều thịt cá muốn thay đổi khẩu vị cũng là lẽ đương nhiên.



Nhưng tình hình của kiếp này lại là Đông Phương Ngạo Thế hiểu lầm Cố Doanh Tích là người phụ nữ của Lan Lăng Yến nên mới chơi ả ta, nhưng sau đó phát hiện chỉ vì biểu tình của Cố Doanh Tích làm hắn hiểu lầm, hơn nữa lúc sắp rời đi Đông Phương Long còn xuất hiện, chắc chắn làm cho Đông Phương Ngạo Thế vì nhận nhầm người mà thẹn quá hóa giận, lúc ở trên trực thăng Ninh Vân Hoan còn nghe thấy Cố Doanh Tích bày tỏ với Lan Lăng Yến, theo tính cách của Đông Phương Ngạo Thế, phỏng chừng lúc này hận Cố Doanh Tích thấu xương rồi.



Không biết trong hoàn cảnh ác liệt như vậy, hào quang của nữ chủ có phát huy tác dụng một lần nữa không đây! Ninh Vân Hoan nghĩ như vậy, có chút không phúc hậu nở nụ cười.



Cô không thấy Lý Phán Phán trong lớp, sau khi tiết học tự chọn kết thúc, cô không muốn ngây người ở trường học nữa, gọi điện thoại cho vệ sĩ xong liền ra ngoài cổng trường. Xe đã sớm đỗ ở bên ngoài cổng trường, hai vệ sĩ cũng đã ở trong phòng bảo vệ, nhìn thấy Ninh Vân Hoan đi ra, vội vàng tới đón.



Kể từ sau khi bị bắt cóc, Lan Cửu càng cẩn thận hơn, mấy người lần trước ba Lan cho cô không biết đã bị điều đi đâu, Ninh Vân Hoan có hỏi qua một lần, Lan Lăng Yến không trực tiếp trả lời câu hỏi, chỉ nói một thời gian sau sẽ gặp, cô biết có lẽ hai vệ sĩ đó đang bị trừng phạt, nhưng chắc chắn là không có nguy hiểm tới tính mạng.



Lúc lên xe Lan Lăng Yến gọi điện tới hẹn cô đi ăn trưa, sau khi xe khởi động Ninh Vân Hoan lấy điện thoại ra chơi chò trơi, cúi đầu có chút mệt, cô đặt điện thoại xuống day day trán và mắt, nhìn ra ngoài trời, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đã lâu không gặp.



Phó Viện được một người đàn ông cao lớn ôm trong lòng, khi tên đàn ông kia cúi đầu lộ ra khuôn mặt nghiêng của hắn, cũng là một người quen, là kẻ bị Lan Lăng Yến đánh cho trọng thương phải ra nước ngoài điều trị, nghe nói vừa mới về nước, kẻ đó không phải là Tần Dật thì còn có thể là ai!


Nói xong lời này, hai vệ sĩ chẳng cần nghĩ ngợi liền đánh cho Ninh Vân Thành gào khóc thảm thiết, Ninh Vân Hoan mới cười: "Muốn so sánh về trình độ trơ trẽn, còn ai có thể mạnh hơn Cố Doanh Tích hay sao? Anh đã quyên lần trước khi tôi về nhà đã vạch trần chuyện ả ta dâm loạn với mấy người đàn ông cùng lúc rồi hay sao? Anh có biết là, người trong lòng của anh còn cầu xin chồng tôi đụng vào ả ta đấy, trước mặt mọi người nói rằng rất thích chồng tôi, còn nói nguyện ý cùng hưởng một chồng với tôi đấy, muốn so về trơ trẽn, ai có thể vượt qua ả ta?"



Lời nói của Ninh Vân Hoan làm cho Âu Dương Chấn Thiên vốn đang kiêu ngạo bất tuân phải thay đổi vẻ mặt, nghĩ tới người trong lòng giống như bạch liên hoa, bất giác phản bác: "Không phải!"



"Cái gì không phải? Anh còn nghĩ anh là người đặc biệt hay sao? Chẳng qua cũng chỉ là một trong những vị khách của ả ta thôi, cơ mà Ninh Vân Thành nguyện ý làm con rùa rụt đầu, cùng hưởng một người phụ nữ với kẻ khác, nếu anh không tin thì hỏi thử Cố Thiếu Đào của Cố gia xem, loại phụ nữ ngay cả em trai mình cũng lôi lên giường, còn giả vờ thanh thuần cho ai xem!"



"Sao mày lại biết?" Chuyện này vốn là chuyện xấu hổ, ngay cả người Cố gia cũng bị giấu diếm kĩ, Ninh Vân Thành không ngờ lúc này Ninh Vân Hoan lại nói ra như vậy, hắn ta kinh ngạc thốt lên một câu chứng minh cho lời nói của cô là sự thật, Âu Dương Chấn Thiên nhất thời vô cùng kinh ngạc, sắc mặt khó coi tới cực điểm.



Trong lòng hắn Cố Doanh Tích là một cô gái tốt thuần khiết giữ mình trong sạch, ả ta nguyện ý đi bán thân, chẳng qua chỉ vì muốn chữa bệnh cho mẹ thôi, trước đây xem như Ninh Vân Thành là người đàn ông của ả, nhưng không phải lỗi của ả, nhưng sau khi tra ra Ninh Vân Thành chỉ là loại công tử vô dụng của gia đình không quá giàu có, hắn căn bản không thèm để tâm tới Ninh Vân Thành, còn chuẩn bị đưa Cố Doanh Tích ra nước ngoài, còn muốn cho ả ta sống một cuộc sống như công chúa, không ngờ Ninh Vân Hoan lại tiết rộ chuyện ả ta là một người phụ nữ phóng đãng như vậy!



"Sao có thể? Tích Nhi sao có thể là loại người như vậy, nếu cô còn nói linh tinh, tôi sẽ không khách khí nữa đâu!" Lúc này Âu Dương Chấn Thiên hồn siêu phách lạc, Ninh Vân Thành lại chìm đắm trong đau khổ vì Cố Doanh Tích lại thèm muốn người đàn ông của Ninh Vân Hoan, hắn không muốn tin lời nói của Ninh Vân Hoan, nhưng lại nghĩ tới biểu tình của Cố Doanh Tích khi gặp người đàn ông đó ở Ninh gia, biểu tình vô cùng khác lạ.



Có những lúc ở trên giường ả ta vô thức gọi tên người đàn ông khác, nhưng Ninh Vân Thành không dám nghĩ nghiều, lúc này mới thật sự tin tưởng, trong lòng không khỏi oán hận.



Cho dù là người đàn ông hiền lành tới đâu cũng phải có lúc phẫn nộ, nhất là sau khi hắn bỏ ra tất cả vì Cố Doanh Tích, lại biết được Cố Doanh Tích không thích hắn, thậm chí còn thầm mến người đàn ông của Ninh Vân Hoan, hắn không khỏi phỏng đoán có phải Cố Doanh Tích chỉ vì muốn lợi dụng hắn, lợi dụng muốn hắn hiến thận và bỏ ra tất cả vì ả.



Ninh Vân Thành hiểu được địch ý của Ninh Vân Hoan đối với hắn rồi, trong lòng hắn em gái vốn luôn thích dính lấy hắn, là kẹo đường dai ngoắt có chết cũng không gạt đi được, một người em gái nhu thuận như vậy sau này lại thay đổi tính cách, phỏng chừng bởi vì nguyên nhân Cố Doanh Tích muốn cướp đàn ông với cô đi.



Vừa nghĩ như vậy, trước mắt Ninh Vân Thành mờ mịt, hắn không dám tin, trong lòng giống như bị đào khoét, đang không ngừng phun ra máu tươi, còn đau đớn hơn gấp trăm lần so với những cú đánh lên da thịt, Ninh Vân Thành ngồi phịch trên mặt đất như chó chết, Ninh Vân Hoan nhìn thấy ánh mắt tối tăm của hắn, đột nhiên cười lên, vẫy vẫy tay:



"Để bọn họ cút đi!" Lúc này chỉ đánh cho hai kẻ bọn chúng nửa sống nửa chết thực sự quá tiện nghi cho bọn chúng, hai kẻ này không phải là con chó trung thành trong hậu cung của Cố Doanh Tích hay sao, để cho bọn chúng tự tàn sát lẫn nhau đi. Bị đánh gần chết, trong lòng Ninh Vân Thành đã gieo xuống mầm mống oán hận, sẽ có một ngày bùng phát, chẳng có vở kịch nào hay hơn vở kịch Cố Doanh Tích bị những con chó trung thành của ả ta trở mặt cả, kịch hay sau này còn nhiều!



Không phải chết trong im lặng mà là bùng phát trong im lặng, Ninh Vân Thành bỏ ra tất cả vì Cố Doanh Tích, hắn khổ tâm muốn chết! Vở kịch hay này, Ninh Vân Hoan muốn từ từ thưởng thức, dù sao để hai kẻ kia mâu thuẫn với nhau, cô đã tốn không ít công sức đấy!